Sự trung thành
Sự trung thành
(Thứ Sáu, tuần 7 TN)
Le Cong Duc Lm
“Ai gặp được người bạn trung thành là gặp được kho báu. Không có gì sánh được với người bạn trung thành”… “Ai bỏ vợ mình/chồng mình và lấy người khác, thì phạm tội ngoại tình”…
Hai câu trích dẫn trên từ bản văn sách Huấn ca và từ Phúc Âm theo thánh Mác-cô cho thấy ‘TRUNG THÀNH’ là chủ đề giáo huấn của Lời Chúa hôm nay, cách riêng trung thành trong tình bạn và trong hôn nhân. Chúa dạy trung thành vì trung thành là giá trị, bởi chính Chúa là Đấng trung thành. Và dĩ nhiên, trung thành đúng nghĩa luôn là sự trung thành đặt nền trên sự trung thành của Chúa và gắn kết với chính Chúa. Theo đó, đồng loã trong điều xấu không phải là trung thành; cố chấp trong mù quáng cũng không phải là trung thành.
Đối ngược với trung thành là phản bội, mà trong hôn nhân gọi là ngoại tình. Mở rộng ra, mọi sự phản bội đều là ‘ngoại tình’, cả trong tương quan với Chúa lẫn trong các tương quan tình bạn giữa con người. Mọi tội lỗi đều là ngoại tình, theo nghĩa chạy theo thụ tạo (con người hay sự vật nào đó) mà quay lưng lại với Chúa.
Chúng ta không chấp nhận bị phản bội, nhưng đồng thời chúng ta cũng cảm nhận rằng mình dễ ‘ngoại tình’, dễ phản bội - tội lỗi của chúng ta là bằng chứng của điều này. Vì biết mình chênh vênh như thế, nên ta mới cần cam kết trong đời sống hôn nhân và cần khấn hứa trong đời sống tu trì. Tôi cam kết/khấn hứa là tôi tự ràng buộc mình trung thành. Sự cam kết/khấn hứa giúp nâng đỡ lòng trung thành của tôi. Nếu tôi chắc chắn 100%, như kiểu lập trình cho robot, rằng mình sẽ không phản bội, thì đâu cần cam kết hay khấn hứa nữa! Vì thế, sự cam kết trung thành là một hành vi của khiêm nhường, can đảm và quảng đại.
Hai người nam nữ cam kết là vợ chồng chung thuỷ với nhau, nếu cùng phản bội nhau, thì có thể gọi là… huề cả làng! Nhưng cam kết trước mặt Thiên Chúa, để dấn thân vào công trình của Chúa là bí tích hôn phối, thì không còn chỉ là chuyện của hai người nữa, nên không ‘huề cả làng’, mà vẫn là bất trung và phản bội. Điểm tựa cho lời cam kết trung thành trong hôn nhân, cũng như điểm tựa cho lời khấn trung thành trong đời thánh hiến, là chính sự trung thành của Thiên Chúa. Và tin vui cho chúng ta: Không có gì chắc chắn bằng điểm tựa ấy, không có gì chắc chắn bằng sự thật rằng Thiên Chúa luôn trung thành!
Cuối cùng, động lực của trung thành là tấm lòng, là tình yêu - nên sự trung thành không thể được tích trữ để xài dần, mà luôn làm mới lại, luôn mới mẻ trong hiện tại. Cũng như tình yêu, sự trung thành là cái có hiệu lực hôm nay, không phải hôm qua, cũng không phải ngày mai.
Xin Chúa nâng đỡ sự trung thành của chúng ta: với Chúa và với nhau, đặc biệt trong hôn nhân và trong các tình bạn mật thiết…
COMMENTS