Tĩnh lặng của một góc nhỏ
Tĩnh lặng của một góc nhỏ
Tủ Sách Công Giáo
Có những khoảng thời gian, yên lặng trở thành một người bạn thân thiết. Một góc nhỏ, nơi ánh sáng dịu dàng xuyên qua ô cửa, một tách trà ấm trong tay, và một cuốn sách đã chờ từ lâu – thế giới như thu bé lại, vừa đủ để cảm nhận từng nhịp thở chậm rãi của thời gian.
Giữa những xô bồ của cuộc sống, tìm được một chốn nhỏ để nương mình, để bước ra khỏi dòng chảy hối hả, đôi khi lại là một điều xa xỉ. Không phải vì thiếu chỗ hay thiếu thời gian, mà bởi tâm hồn cần đủ tĩnh lặng để chấp nhận sự đơn độc mà không cảm thấy trống trải.
Trong những giờ phút ấy, không có sự phán xét, không có tiếng ồn ào của đời thường. Mọi thứ trở nên chậm hơn, như thể cả thế giới cũng đang lặng im để lắng nghe câu chuyện của chính mình. Một câu chuyện không cần kể thành lời, nhưng đủ để chạm đến những góc sâu kín nhất của trái tim.
Đắm chìm trong một cuốn sách, không chỉ là đọc những câu chữ mà còn là bước vào một thế giới khác. Ở đó, có những nhân vật như đang trò chuyện, những suy nghĩ chạm đến tận cùng tâm hồn, và những câu chuyện giúp con người ta trưởng thành mà không cần trải qua.
Sự yên lặng ấy không hề mang theo nỗi buồn. Nó giống như một làn gió nhẹ, thoảng qua để xoa dịu những mỏi mệt và làm sáng lên những góc tối trong tâm hồn. Không bi thương, không u uất, mà là một cảm giác an nhiên, như thể tất cả những gì cần thiết đã đủ đầy trong khoảnh khắc này.
Cô độc, nếu nhìn từ một góc độ khác, không phải là điều đáng sợ. Đó là cơ hội để quay về với chính mình, để hiểu rõ hơn những điều mà sự ồn ào thường ngày đã che lấp. Không cần phải vội vã chạy theo những kỳ vọng, không cần phải cố gắng trở thành ai khác. Chỉ cần là chính mình, trong một thế giới nhỏ bé nhưng đủ trọn vẹn.
Cuộc sống không cần lúc nào cũng ồn ào mới là ý nghĩa. Có những khoảnh khắc lặng im, lại mang đến nhiều hơn cả lời nói. Một không gian tĩnh lặng, một tâm hồn an yên, và một thế giới bên trong phong phú – đó là điều mà không nơi nào khác có thể thay thế.
Erick Trung Vu
COMMENTS