Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp | Suy Niệm Lời Chúa, Thứ Năm Tuần I Mùa Thường Niên (16/01/2025)
Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Suy Niệm Lời Chúa, Thứ Năm Tuần I Mùa Thường Niên (16/01/2025)
Bài suy niệm: Tu viện Đa Minh Tùng Nghĩa, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Giọng đọc: Têrêsa Vũ Thị Hoài Thương, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Ca khúc: Chúa biết con cần Chúa
Sáng tác: Phùng Minh Mẫn
Trình bày: Phương Anh
Thực hiện: Ban Truyền thông dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Tin Mừng: Mc 1:40-45
40 Có người bị phong hủi đến gặp Người, anh ta quỳ xuống van xin rằng: "Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch."41 Người chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh và bảo: "Tôi muốn, anh sạch đi! "42 Lập tức, chứng phong hủi biến khỏi anh, và anh được sạch.43 Nhưng Người nghiêm giọng đuổi anh đi ngay,44 và bảo anh: "Coi chừng, đừng nói gì với ai cả, nhưng hãy đi trình diện tư tế, và vì anh đã được lành sạch, thì hãy dâng những gì ông Mô-sê đã truyền, để làm chứng cho người ta biết."45 Nhưng vừa ra khỏi đó, anh đã bắt đầu rao truyền và tung tin ấy khắp nơi, đến nỗi Người không thể công khai vào thành nào được, mà phải ở lại những nơi hoang vắng ngoài thành. Và dân chúng từ khắp nơi kéo đến với Người.
*Bản dịch của Nhóm Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Suy niệm
Theo quan điểm của người Do-thái lúc bấy giờ, bệnh phong hủi là một sự ô uế cho xã hội. Người mắc bệnh phong hủi phải ở riêng, không được đến gần ai, và cũng không ai được đến với họ cho đến khi lành bệnh và được thanh tẩy theo nghi lễ. Người mắc bệnh phong bị gạt ra ngoài lề xã hội, họ không được sống chung với thân nhân trong xóm làng nhưng bị xua đuổi vào trong rừng núi hay trong sa mạc. Họ phải ăn mặc rách rưới, đi đến đâu phải kêu to báo hiệu cho người khác biết mà tránh xa. Ai tiếp xúc với người bệnh phong đều bị coi là ô uế, đụng chạm vào người bệnh phong bị coi như người mắc tội rất nặng nên chẳng ai dám đến gần người bệnh phong.
Quay lại với anh bệnh phong hủi hôm nay, chúng ta thấy được thái độ khiêm tốn phủ phục biểu lộ lòng tin của anh nơi Chúa Giêsu. Đúng vậy, có những tình huống mà cách duy nhất là “kêu xin” Thiên Chúa, Đấng làm chủ tất cả, ngay cả những gì con người không thể thực hiện được: “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch.” Đứng trước lòng tin vững vàng cùng nhìn thấy nỗi đau thể xác và tinh thần của người phong hủi, Chúa Giêsu đã chạm đến anh ta, để chia sẻ nỗi đau khổ cùng anh, và chữa anh lành bệnh. Chúa thương anh không chỉ bằng lời nói nhưng còn bằng hành động cụ thể. Ngài đã hài lòng trước lòng tin vững mạnh của người phong cùi. Tình yêu Chúa được trao ban rộng rãi và có thể phát sinh những hiệu quả kỳ diệu, khi con người tin tưởng mở rộng tâm hồn đón nhận.
Chúa Giêsu đã gặp gỡ và chữa lành cho nười phong cùi. Không những chữa lành tấm thân bệnh hoạn, Chúa Giêsu còn dẫn anh vào sự tái nhập với cộng đoàn. Sự tái hoà nhập này luôn đòi hỏi sự cảm thông, lòng quảng đại và cởi mở đón nhận của người khác. Trước kia anh phong hủi bị loại trừ, bị gạt ra ngoài lề xã hội, nay anh được bàn tay âu yếm ân cần của Chúa Giêsu đón nhận anh trở lại xã hội loài người. Sau khi nhận ra mình được sạch, anh đã “rao truyền là loan tin ấy khắp nơi”; đây chính là động từ được dùng để diễn tả việc công bố Tin Mừng. Người từng bị phong hủi trước kia giờ đã trở thành một thừa sai loan báo Tin Mừng. Giờ đây, sau khi được các biến cố cứu độ soi sáng, theo gương anh chàng phong hủi được Chúa Giêsu chữa lành, chúng ta được mời gọi loan báo sứ điệp giải phóng vui mừng của Chúa Giêsu.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con luôn cảm nhận được niềm vui khi nghe Lời Chúa, khi đón nhận Mình Thánh Chúa, khi được Chúa tha thứ tội lỗi. Qua những hồng ân mà chúng con đã lãnh nhận, sẽ giúp chúng con can đảm ra đi, hân hoan chia sẻ niềm vui của Chúa với mọi người chúng con gặp gỡ. Amen.
COMMENTS