Khi bạn hít một hơi thở mới, có người vừa thở hơi thở cuối... Hãy biết ơn!
Khi bạn hít một hơi thở mới, có người vừa thở hơi thở cuối... Hãy biết ơn!
Fb Erick Trung Vu
Hãy tạm dừng một chút. Nhắm mắt lại và hít vào một hơi thật sâu. Cảm nhận nó tràn đầy trong phổi, cảm nhận sự sống chảy tràn theo đó. Giờ đây, khi bạn thở ra, hãy nhớ rằng, trong khi bạn vừa hít vào hơi thở ấy, có ai đó ở đâu đó vừa thở hơi thở cuối cùng của họ. Khoảnh khắc mà ta thường hay coi nhẹ ấy là một món quà, một món quà có thể đã vụt khỏi tầm tay chúng ta, như nó đã đối với vô số người khác. Bao lần chúng ta quên đi sự thật đơn giản này? Bao lần chúng ta mất mình trong những phàn nàn về những điều thiếu thốn, về ai đó đã làm ta buồn, hoặc về những việc không như ý? Chúng ta để cho những điều nhỏ nhặt che mờ đi phúc lành mình đang có, và trong sự mờ mịt đó, chúng ta lãng quên món quà to lớn mà cuộc sống mang lại.
Mỗi hơi thở ta hít vào là một lời nhắc nhở thầm lặng rằng ta đang ở đây, rằng ta có thêm một cơ hội để yêu thương, để trưởng thành, để thay đổi, để sống. Cuộc sống bận rộn hàng ngày khiến ta dễ dàng bỏ qua vẻ đẹp xung quanh mình. Ta lao từ việc này đến việc khác, tâm trí đầy những lo lắng và “nếu như,” mà thường không bao giờ dừng lại để cảm nhận vẻ kỳ diệu của việc được sống. Nhưng hãy thử tưởng tượng cuộc sống sẽ như thế nào nếu bạn biết rằng hơi thở này là hơi thở cuối cùng của mình. Mọi lời phàn nàn sẽ tan biến, và đột nhiên, từng điều nhỏ nhặt sẽ trở nên thiêng liêng. Những cuộc trò chuyện còn dang dở với người thân, tiếng cười cùng bạn bè, ánh nắng ấm áp, làn gió mát trên khuôn mặt, nhịp đập đều đặn của trái tim, những điều ấy sẽ trở thành những kho báu vô giá. Nếu mỗi ngày chúng ta đều nhớ điều này, hãy tưởng tượng cuộc sống chúng ta sẽ đổi thay ra sao!
Có một câu chuyện dụ ngôn kể về một người đàn ông, khi đã mất hết mọi thứ mình sở hữu, đứng trên đỉnh núi với tâm trạng tuyệt vọng. Ông nhìn ra khoảng bao la của thế giới và cảm thấy mình nhỏ bé và vô nghĩa. Nhưng khi đứng đó, ông nhận ra rằng, dù đã mất đi tất cả tài sản, ông vẫn còn cuộc sống. Ông vẫn còn mục đích. Trong khoảnh khắc ấy, những lời phàn nàn của ông trở nên im lặng, và thay vào đó là lòng biết ơn tràn đầy khiến ông thấy bình an. Ông nhận ra rằng cuộc sống vẫn là của mình. Và điều đó đã đủ.
Khi chúng ta tập trung vào những điều thiếu thốn hay những việc đã không như ý, chúng ta tự xây quanh mình những bức tường bất mãn. Nhưng sức mạnh để phá bỏ những bức tường đó nằm trong hành động đơn giản của lòng biết ơn. Khi chúng ta chọn trân trọng sự sống đang tuôn tràn trong mình, không khí ta đang hít thở, trái tim đang đập, đó như mở ra một cánh cửa để ánh sáng ùa vào. Bí quyết để có một cuộc sống trọn vẹn không phải là sở hữu mọi thứ mình muốn, mà là biết quý trọng những gì mình đã có.
Đừng để những ngày tháng trôi qua trong sự bất mãn mơ hồ. Hãy nhìn quanh và biết ơn từng khoảnh khắc, từng hơi thở, vì những khoảnh khắc này là những khoảnh khắc mà ta không bao giờ lấy lại được. Như nhà văn và người sống sót trong nạn Holocaust, Elie Wiesel, từng nói: “Khi một người không có lòng biết ơn, một điều gì đó đã thiếu sót trong nhân tính của họ.”
Bản dịch của Duc Trung Vu
COMMENTS