Góc thơ | Ngõ vắng vàng hoa - Quyên Di
Ngõ vắng vàng hoa
Quyên Di
(Cựu giáo sư trường Trung -Tiểu học Dũng Lạc thân yêu)
Ngõ vắng lâu nay chừng ít khách
Chủ nhân lười biếng chẳng ra thăm
Ngõ vẫn khiêm nhu không phiền trách
Như hoa lặng lẽ đợi nguyệt rằm.
Một buổi đầu thu vàng ngõ vắng
Nở hoa rực rỡ cả khung trời
Ngõ vẫn âm thầm và thinh lặng
Chờ mong một câu nói tiếng cười.
Sương xuống chưa tan khi sáng sớm
Ủ trong chăn ấm vẫn lơ mơ
Chợt nhớ một ngày thu năm trước
Có chùm hoa nở thật tình cờ.
Khoác áo khinh cừu thăm ngõ vắng
Một vùng rực rỡ những vàng hoa
Hoa nở khi nào mà tươi thắm
Bâng khuâng nhớ lại chuyện xưa xa.
Người ấy hiền lành như lá cỏ
Dịu dàng mà dáng dấp kiêu sa
Mái tóc như mây, bàn tay nhỏ
Nụ cười êm ả tựa như hoa.
Đứng dưới cành hoa vàng như nắng
Tưởng ai ôm lấy tấm thân ta
Lòng thấy bình yên trong ngõ vắng
Nhìn làn mây bạc đã trôi xa...
Quyên Di
COMMENTS