Đôi dòng về bác ái từ thiện
Đôi dòng về bác ái từ thiện
Lm. Anmai, CSsR
Trăn trở với người nghèo nên có vài tâm tình chia sẻ.
Khi làm việc bác ái, Chúa dạy là tay trái không biết việc tay phải làm. Thật lòng mỗi khi nhìn hình ảnh những người nghèo, đặc biệt người khuyết tật “được” đưa hình lên mạng với gói quà, thấy lòng nó nhoi nhói làm sao đó. Nhắc nhẹ chủ nhân đưa hình, thì nhận được biện luận xem chừng rất hay: “Con đưa để con báo cáo cho người đã giúp!” Ơ hay! Mình đưa cho người nào giúp thì đưa lên trang cá nhân của họ, chứ không nên đưa lên công cộng như thế !
Điều đắng lòng và trăn trở đó là, có bao giờ người đưa hình nhận ra rằng, nếu mình là người nghèo, người khuyết tật đó, được tung hình lên mạng thì mình nghĩ sao? Hay như là người thân của mình được đưa lên thì nghĩ sao? Thật ra mình cho họ được bao nhiêu? Mình đã làm gì cho nỗi đau của họ?
Vâng ! Ở đời mà ! Ngày nào mang nỗi đau tôi mới hiểu nỗi đau là gì ? Ngày nào trong khát khô tôi mới hiểu phận người ăn xin ... Có bao giờ mình đặt vị trí mình vào vị trí của những người bất hạnh hay không? Ở đời chả ai giàu ba họ và chả ai khó ba đời đâu. Ở đời ! Chẳng ai muốn mình phải rơi vào cái cảnh ngửa tay xin tiền hay vật phẩm của ai đó đâu. Ai ai cũng có danh dự và phẩm giá của họ mà. Đưa hình họ lên để nhằm mục đích gì?
Mới đây, cộng đồng mạng đang khui ra chuyện lùm xùm của từ thiện. Thực hư như thế nào thì chẳng biết, nhưng nếu như ai đó dùng người nghèo để lấy tiếng tốt là thương người thì tội lắm. Họ đã nghèo mà mình lợi dụng cái nghèo của họ để lấy danh tiếng nữa thì xem chừng ra ác quá!
Có những làng, có những người dân nghèo họ chia sẻ thật tình : “Cha ơi ! Cha nói với ân nhân đã thương chúng con thì thương cho trót. Khi nhận quà thì chúng con ghi ơn ! Xin đừng chụp hình và đừng đưa chúng con lên mạng ! Tội chúng con lắm !” Có lẽ ít ai thấu hiểu tâm tình của những người bất hạnh như thế.
Mới đây, vì tình nghĩa nên mình nhắc nhẹ vài trường hợp, cứ đi đâu là chụp hình trẻ mồ côi, khuyết tật và người nghèo rồi đưa lên trên trang của mình. Nhắc họ rằng hình ảnh là quyền cá nhân, quyền riêng tư. Có lẽ họ không biết luật hay vì nghèo, chứ nếu họ đi kiện chuyện mình tự tiện đưa hình mình lên mạng là không có đùa đâu nhé. Hình ảnh của bất cứ ai đều là quyền riêng tư của cá nhân. Người khác muốn sử dụng hình ảnh của họ đều phải xin phép và có sự đồng ý từ họ chứ không phải muốn đưa là đưa.
Thật thế ! Ở đời! Của cho không bằng cách cho cũng như thành ý khi cho. Người nghèo tội họ rồi ! Là người, nên có lòng nhân và nhất là có lòng nhân với những người kém may mắn hơn mình.
Cơ bản hãy nhớ lời Chúa dạy là tay trái đừng cho tay phải biết việc tay trái làm.
Lm. Anmai, CSsR
COMMENTS