Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp | Suy Niệm Lời Chúa, Chúa Nhật Tuần XXII Mùa Thường Niên Năm B (01/9/2024)
Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Suy Niệm Lời Chúa, Chúa Nhật Tuần XXII Mùa Thường Niên Năm B (01/9/2024)
Bài suy niệm: Nữ tu Êlizabeth Đặng Thị Oanh, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Giọng đọc: Nữ tu Maria Nguyễn Thị Thu Thoa, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Ca khúc: Thờ Chúa ngoài môi miệng
Sáng tác: Lm Huy Hoàng
Trình bày: Ca sĩ Thanh Hoài
Thực hiện: Ban Truyền thông dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Tin mừng: Mc 7:1-8a.14-15.21-23
1 Khi ấy, có những người Pha-ri-sêu và một số kinh sư tụ họp quanh Đức Giê-su. Họ là những người từ Giê-ru-sa-lem đến. 2 Họ thấy vài môn đệ của Người dùng bữa mà tay còn ô uế, nghĩa là chưa rửa. 3 Thật vậy, người Pha-ri-sêu cũng như mọi người Do-thái đều nắm giữ truyền thống của tiền nhân : họ không ăn gì, khi chưa rửa tay cẩn thận ; 4 thức gì mua ngoài chợ về, cũng phải rảy nước đã rồi mới ăn ; họ còn giữ nhiều tập tục khác nữa như rửa chén bát, bình lọ và các đồ đồng. 5 Vậy, người Pha-ri-sêu và kinh sư hỏi Đức Giê-su : “Sao các môn đệ của ông không theo truyền thống của tiền nhân, cứ để tay ô uế mà dùng bữa ?” 6 Người trả lời họ : “Ngôn sứ I-sai-a thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả, khi viết rằng :
Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta.
7Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân. 8a Các ông gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì truyền thống của người phàm.” 14 Sau đó, Đức Giê-su lại gọi đám đông tới mà bảo : “Xin mọi người nghe tôi nói đây, và hiểu cho rõ : 15 Không có cái gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế được ; nhưng chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế.
21 “Vì từ bên trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu : tà dâm, trộm cắp, giết người, 22 ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. 23 Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và làm cho con người ra ô uế.”
*Bản dịch của Nhóm Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Suy niệm
Tin Mừng hôm nay đã thuật lại việc Chúa Giêsu và nhóm biệt phái cùng kinh sư tranh luận với nhau về vấn đề sạch hay ô uế. Đối với những người biệt phái, kinh sư, họ sống và giữ luật một cách nghiêm ngặt về mặt chữ, như những quy định của lề luật, về sự phân biệt cái gì sạch, cái gì ô uế và về những đòi buộc phải rửa tay chân chén dĩa…Nhưng đối với Chúa Giêsu đó chỉ mới là sạch dơ bề ngoài, mà điều quan trọng hơn cả đó là sạch dơ trong tâm hồn. Chính vì vậy, Chúa Giêsu đã nhận xét, đạo đức của họ là chỉ đạo đức giả: “Dân này kính Ta bằng môi miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta.”
Vì họ vị luật trên mặt chữ, nên không quan tâm đến tình người. Quả thật, thực hành lề luật không có nghĩa là chỉ thi hành những nghi thức bên ngoài, coi đó là xong nhiệm vụ. Thật vậy, những hình thức bên ngoài là cần thiết, nhưng chúng không phải là tất cả, mà chúng chỉ là những yếu tố bổ sung và phụ thuộc. Điều quan trọng và cần thiết đó chính là tấm lòng. Hay nói cách khác, động lực thúc đẩy chúng ta làm, sẽ đánh giá việc làm của chúng ta: nếu động lực tốt thì việc làm sẽ tốt, nếu động lực xấu thì việc làm sẽ xấu. Nếu việc làm mà thiếu động lực tốt, thì việc làm chỉ là giả tạo và người làm việc ấy chỉ là giả tạo mà thôi.
Là những Ki-tô hữu, Thiên Chúa đòi chúng ta một tấm lòng yêu mến và sự chân thành. Những thành công khi chúng ta làm việc này việc nọ không quan trọng, nhưng điều cốt lõi là động lực nào thúc đẩy chúng ta làm những việc đó mới đáng nói. Chúng ta làm có phải vì lòng yêu mến Chúa, yêu mến tha nhân hay không? Nếu những thành công đó mà thiếu lòng yêu mến, thì mọi việc đều trở nên vô nghĩa. Thánh Augustino đã từng nói: “Cứ yêu đi rồi làm gì thì làm.” Làm vì lòng yêu mến, thì các hành động đều mang giá trị cao. Vậy mỗi Ki-tô hữu chúng ta, hãy nhìn lại lối sống của mình. Chúng ta đã làm mọi việc vì tình yêu hay chưa? Chúng ta có đối xử với tha nhân với tấm lòng chân thành hay chưa?
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi…” Bài hát với âm điệu du dương của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, nhẹ nhàng đi vào lòng người như một lời nhắc nhở đầy chân thành và ấm áp, cái ấm áp của tình người, tình đời… Đối với tôi, lời nhắc nhở ấy chính là một quan niệm sống. Nói đúng hơn, “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng,” đó là tiêu chuẩn đánh giá tư cách làm người. Yêu thương ở đây nghĩa là sống phải có tình thương.
Thực ra, không chỉ những người biệt phái kinh sư xưa, họ vị luật mà quên đi tình thương đối với tha nhân. Nhưng điều đó chắc hẳn cũng đang tồn tại nơi mỗi người chúng con. Chúng ta có xu hướng dễ với bản thân nhưng lại nghiêm khắc với tha nhân. Quả thật, chúng ta thường có những lý lẽ để biện minh cho những lỗi lầm của bản thân, trong khi đó lại phóng đại những lỗi lầm của người khác. Chúng ta chỉ nghĩ đến bản thân, chúng ta quá ích kỷ, chúng ta cần xin lỗi Chúa, để Chúa uốn nắn mỗi người chúng ta biết sống tinh thần yêu thương bác ái. Biết đặt bản thân mình nơi người khác để có cái nhìn thông cảm hơn là bắt lỗi họ. Ước mong chúng ta sống được tinh thần như Kinh hòa bình đã vang vọng.
Lạy Chúa ,xin dùng chúng con như những khí cụ bình an của Chúa. Xin hãy dạy con: tìm an ủi người hơn được người ủi an. Tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết…Nhưng Lạy Chúa, để mang tình yêu thương đến nơi có hận thù, chúng con cần phải biết tha thứ, biết đặt mình vào vị trí của người khác để hiểu được nỗi đau của họ. Để mang sự tha thứ đến nơi có xúc phạm, chúng con cần phải biết bỏ qua những lỗi lầm của người khác, không để lòng thù hận ngự trị trong tâm hồn, hơn nữa chính nơi bản thân chúng con phải biết yêu thương, biết chia sẻ với những người bất hạnh. Amen
COMMENTS