Góc Thơ | Trăn trở với nghề
Trăn trở với nghề
T/g : Lưu Hương Quế
FB Phuong Tran
Khi nhà giáo đứng trên bục giảng
Lấy lương tâm, đạo đức làm đầu
Tưởng giản đơn nhưng nào có dễ đâu
Cũng áp lực như làm dâu trăm họ.
Luật giáo dục xưa nay đã có
Giữa nói và làm lại khó lắm thay !
Học trò hư sao nhiều thế? thời nay !
Khi văn hóa đang xô bồ hội nhập .
Thể hiện uy phong đưa bạn ra đánh đập
Giật tóc, lột đồ tung lên mạng hả hê
Thái độ nghênh ngang, nói tục, chửi thề
Rồi lập nhóm đánh ghen tập thể .
Đưa "chiến tích" lên phây khoe mẽ
Ưỡn " cái tôi " ngang ngửa với cô thầy..
Chứng kiến cảnh này đau đớn, đắng cay!
Đâu có thể dửng dưng mà " cày " cho hết tiết ?
Thầy nghiêm khắc thì cho là "Quân phiệt ".
Cứng rắn, răn đe nhưng tay chẳng có gì.
Luật bây giờ đâu giống với mọi khi
Nếu lỡ lời, xách tai bị liệt vào " quy phạm "
Trò cãi lại , cô lắc đầu ngao ngán
Cứ mạnh tay không khéo phải "về vườn "
Trên búa dưới đe" hiểm họa" khôn lường
Khi cái thước chỉ được dùng để kẻ.
" Văn hóa đám đông" rình mò, xâu xé
Cấm động vào các quý tử, cô chiêu
Đâu biết rằng : có những đứa con yêu
Không roi vọt sẽ trở thành: nghịch tử.
Hỡi những người " nói hay"cứ xuống đây làm thử
Bục giảng bây giờ như ghế nóng, bàn chông
Kẻ triết lý hay ho chỉ đứng ở ngoài vòng
Được chỉ trỏ, được phê bình, xả hận..
Báo chí nhảy vào khi việc chưa tường tận
Hà cớ gì ngòi bút cứ bẻ cong ?
Là giáo viên đâu chỉ dạy cho xong
Bốn lăm phút phải dạy người, dạy chữ.
Biết lấy gì để thầy cô phán xử ?
Khi trong tay chỉ thuyết lý giáo điều
Cô phải làm gì ? Hỡi những trò yêu !
Khi " niêu cơm " bỗng trở nên tạm bợ
Khi bục giảng lại bấp bênh đáng sợ
"Bệ phóng " rất gần với nghề giáo hôm nay.
Hay cứ thu mình, rụt cổ trong mai
Rồi úp lại cho an toàn là được ?.
Chỉ nhẹ nhàng khi trò hỗn xược .
Chỉ khuyên răn khi đánh bạn tả tơi ?
Nếu chỉ thế thôi, em có thể "nên người"
Cô sẽ hứa : Chẳng bao giờ phạm luật
Né tránh, dửng dưng vì cân đong mất - được
Thử hỏi rằng : Nhà giáo có nên chăng?
Nếu luật kia cứ thẳng như băng
Thì " bất lực "có thể hơn " phạm luật" !?
T/g : Lưu Hương Quế
COMMENTS