Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp | Suy Niệm Lời Chúa, Thứ Năm tuần VI mùa Phục Sinh (09/5/2024)
Ít lâu nữa, anh em sẽ không còn trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy.
Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Suy Niệm Lời Chúa, Thứ Năm tuần VI mùa Phục Sinh (09/5/2024)
Bài suy niệm: Tu xá Đa Minh Kênh 3, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Giọng đọc: Nữ tu Têrêsa Đậu Thị Phượng, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Ca khúc: Cho Con Thấy Chúa
Sáng tác: Sr. Hiền Hòa
Trình bày: Uyên Nguyên
Thực hiện: Ban Truyền thông dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Tin mừng: Ga 16: 16-20
Bấy giờ vài người trong nhóm môn đệ của Đức Giê-su hỏi nhau: “Người muốn nói gì khi bảo chúng ta: ‘Ít lâu nữa, anh em sẽ không trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy’ và ‘Thầy đến cùng Chúa Cha’?” Vậy các ông nói: “‘Ít lâu nữa’ nghĩa là gì? Chúng ta không hiểu Người nói gì!” Đức Giê-su biết là các ông muốn hỏi mình, nên bảo các ông: “Anh em bàn luận với nhau về lời Thầy nói: ‘Ít lâu nữa, anh em sẽ không trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy.’ Thật, Thầy bảo thật anh em: anh em sẽ khóc lóc và than van, còn thế gian sẽ vui mừng. Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui.
*Bản dịch của Nhóm Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Suy niệm
Sách Giảng Viên đã viết, "Ở dưới bầu trời này, mọi sự đều có lúc, mọi việc đều có thời: một thời để chào đời, một thời để lìa thế; một thời để trồng cây, một thời để nhổ cây; một thời để giết chết, một thời để chữa lành; một thời để phá đổ, một thời để xây dựng; một thời để khóc lóc, một thời để vui cười; một thời để than van, một thời để múa nhảy; một thời để quăng đá, một thời để lượm đá; một thời để ôm hôn, một thời để tránh hôn; một thời để kiếm tìm, một thời để đánh mất; một thời để giữ lại, một thời để vất đi; một thời để xé rách, một thời để vá khâu; một thời để làm thinh, một thời để lên tiếng; một thời để yêu thương, một thời để thù ghét; một thời để gây chiến, một thời để làm hòa. (Gv 3:1-8)
Thời gian luôn thường tồn và vô hạn, nhưng thời gian dành cho một người, một việc nào đó là hữu hạn. Chúa Giêsu đến trần gian thi hành sứ mệnh của mình cũng trong thời hạn 33 năm rồi chết, đó là thời gian hữu hạn. Chính sự Phục Sinh, Ngài đã về trời là thời gian hằng hữu, thường tồn: Ít lâu nữa, anh em sẽ không trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy’ và ‘Thầy đến cùng Chúa Cha’.
Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã đến khai mở cho chúng con hiểu, cuộc sống này dù có phải trải qua nhiều thương đau, gian khổ, và trải qua cái chết để kết thúc thời gian. Cho dù “ít lâu hay một thời” của kiếp người trên trần gian, chúng con vẫn cảm thấy sợ hãi, hoang mang, vì không biết sau cái chết của mình sẽ đi về đâu và sẽ như thế nào? Nhưng qua biến cố Phục sinh của Chúa, chúng con tin tưởng phó thác đời sống chúng con cho Chúa, để rồi từ đó mỗi ngày sống của chúng con sẽ là những chọn lựa ưu việt nhất để tích lũy những nhân đức, hy sinh, cầu nguyện. Đó là những tài sản thường tồn không bị hư hoại trước nhanh thánh Chúa. Amen
COMMENTS