Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp | Suy Niệm Lời Chúa, Thứ Sáu Tuần VIII Mùa Thường Niên (31/5/2024)
Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Suy Niệm Lời Chúa, Thứ Sáu Tuần VIII Mùa Thường Niên (31/5/2024)
Lễ Đức Ma-ri-a thăm viếng bà Ê-li-sa-bét
Bài suy niệm: Tu xá Đa Minh Cửa Nam, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Giọng đọc: Nữ tu Monica Đỗ Ngọc Điệp, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Ca khúc: Này Linh Hồn Tôi
Sáng tác: Lm. Lâm Sơn Hải
Trình bày: Tố Hà
Thực hiện: Ban Truyền thông dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Tin mừng: Lc 1: 39-56
Hồi ấy, bà Ma-ri-a vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giu-đa. Bà vào nhà ông Da-ca-ri-a và chào hỏi bà Ê-li-sa-bét. Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Ma-ri-a chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần, liền kêu lớn tiếng và nói rằng: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.”
Bấy giờ bà Ma-ri-a nói:
“Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
thần trí tôi hớn hở vui mừng
vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới ;
từ nay, hết mọi đời
sẽ khen tôi diễm phúc.
Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi
biết bao điều cao cả,
danh Người thật chí thánh chí tôn !
Đời nọ tới đời kia,
Chúa hằng thương xót
những ai kính sợ Người.
Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh,
dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.
Chúa hạ bệ những ai quyền thế,
Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
người giàu có, lại đuổi về tay trắng.
Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
như đã hứa cùng cha ông chúng ta,
vì Người nhớ lại lòng thương xót
dành cho tổ phụ Áp-ra-ham
và cho con cháu đến muôn đời.”
Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ ba tháng, rồi trở về nhà.
*Bản dịch của Nhóm Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Suy niệm: Những chuyến viếng thăm đáng nhớ!
Giữa buổi trưa mùa đông trời rét 4 độ C, đang giờ nghỉ trưa trong chăn ấm, tôi nhận được một cuộc gọi: “Dì ơi có một hoàn cảnh này cần dì thăm, dì đến xem có giúp được họ không ?” Tôi vội tung chăn dậy đi cùng các chị đồng hành. Chúng tôi đi xe máy, con đường thì bụi mịt mù vì 25km đang phải sửa chữa, lại thêm một đoạn dài đường rừng để vào bản. Chúng tôi vừa đi vừa xác định phương hướng, dò đường và hỏi thăm. Cuối cùng mấy chị em cũng đến nơi. Nhìn vào trong nhà, hình ảnh đập vào mắt chúng tôi là một mẹ già người Nùng, bà bị tai biến không nói và cũng không nghe được tiếng Kinh. Cậu con trai nằm thoi thóp trên giường, người nhìn đen nhẻm vì căn bệnh Bạch cầu. Lâu nay không có tiền đi bệnh viện lọc máu, lọc chì! Hai mẹ con và cả hàng xóm, chưa hề biết chúng tôi, nên họ rất ngỡ ngàng, nhưng lại tỏ ra rất cảm động vì sự hiện diện của chị em. Thật là một niềm an ủi!
Cũng trong những ngày rét đậm, rét hại này, chúng tôi cùng với những vị hảo tâm, đã không quản ngại len lỏi trong những con đường rừng, để mang cho dân làng cái áo ấm, tấm chăn bông. Như lời các Ké (bà) nói, “Chăn ấm, áo ấm càng ấm hơn, vì được “chúng nó” tới thăm”!
Trong cuộc sống có nhiều cuộc viếng thăm, mặc dù tình cờ hay có kế hoạch, đều đem đến niềm vui và ý nghĩa, không chỉ cho người được thăm, mà còn cho cả những người luôn sẵn sàng lên đường thăm viếng, sẻ chia.
Như cuộc viếng thăm đầy gian nan vất vả, nhưng lại vỡ òa niềm vui của Đức Maria. Mẹ đến với gia đình người chị họ. Niềm vui rộn ràng, ngay cả bào thai trong lòng bà cũng nhảy lên vì vui sướng!
Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta có rất nhiều cơ hội để thực hiện những cuộc thăm viếng. Có thể là giúp nhau một công việc, hay chỉ là hỏi thăm, hoặc chia sẻ với nhau khi gia đình có biến cố, cảm thông với nhau trong lúc ốm đau, nhìn các sự việc của nhau bằng ánh mắt tích cực.
Lạy Mẹ Maria, xin cho mỗi chúng con học nơi Mẹ, luôn biết nghĩ đến người khác. Xin Mẹ cầu bầu cùng Chúa ban cho chúng con một tâm hồn rộng mở, như thánh Phaolô diễn tả trong thư gửi tín hữu Rôma, “Hãy thương yêu nhau trong tình bác ái huynh đệ. Hãy giúp đỡ các thánh khi họ thiếu thốn, và ân cần tiếp khách đỗ nhà. Hãy chúc phúc, chứ đừng chúc dữ. Hãy vui mừng với kẻ vui mừng, và khóc lóc với kẻ khóc lóc”. Rm 12, 9-16 Amen
COMMENTS