Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp | Suy Niệm Lời Chúa, Thứ Hai Tuần Thánh (25/3/2024)
Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này là có ý dành cho ngày mai táng Thầy. (Ga 12:7)
Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Suy Niệm Lời Chúa, Thứ Hai Tuần Thánh (25/3/2024)
Bài suy niệm: Tu viện Đa Minh Tùng Nghĩa, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Giọng đọc: Nữ tu Têrêsa Đậu Thị Phượng, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Ca khúc: Bước Chân Tìm Về
Sáng tác: Sr. M. Tigon
Trình bày: Angelo Band
Thực hiện: Ban Truyền thông dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Tin mừng Ga 12: 1-11
Sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su đến làng Bê-ta-ni-a, nơi anh La-da-rô ở. Anh này đã được Người cho sống lại từ cõi chết. Ở đó, người ta dọn bữa ăn tối thết đãi Đức Giê-su; cô Mác-ta lo hầu bàn, còn anh La-da-rô là một trong những kẻ cùng dự tiệc với Người. Cô Ma-ri-a lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức Giê-su, rồi lấy tóc mà lau. Cả nhà sực mùi thơm. Một trong các môn đệ của Đức Giê-su là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, kẻ sẽ nộp Người, liền nói: “Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo?” Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp: y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung. Đức Giê-su nói: “Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này là có ý dành cho ngày mai táng Thầy. Thật vậy, người nghèo thì bên cạnh anh em lúc nào cũng có; còn Thầy, anh em không có mãi đâu.” Một đám đông người Do-thái biết Đức Giê-su đang ở đó. Họ tuôn đến, không phải chỉ vì Đức Giê-su, nhưng còn để nhìn thấy anh La-da-rô, kẻ đã được Người cho sống lại từ cõi chết. Các thượng tế mới quyết định giết cả anh La-da-rô nữa, vì tại anh mà nhiều người Do-thái đã bỏ họ và tin vào Đức Giê-su.
*Bản dịch của Nhóm Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Suy niệm
Qua bài Tin Mừng hôm nay, Thánh Gioan đã đưa chúng ta vào bối cảnh của tuần lễ sau cùng của cuộc đời Đức Giêsu, dẫn đến cuộc khổ nạn và phục sinh. Trước khi lên Giêrusalem lần cuối cùng, Đức Giêsu đã đến Bê-ta-ni-a và vào ngụ tại căn nhà bé nhỏ của Mát-ta, Ma-ri-a và La-da-rô, những người bạn thân thiết của Ngài. Có thể nói, đây là lần cuối cùng Ngài đến và ở với các bạn của mình, cũng như đón nhận sự chào đón thân thiết của tình bạn. Vì chẳng bao lâu nữa người ta sẽ ruồng bỏ Người. Ngay chính những môn đệ của Người, cũng sẽ rời bỏ Người khi phải đối mặt với thế lực thù địch. Trong khi Mát-ta, như thường lệ, bận rộn với việc tiếp đãi Chúa, La-da-rô thì đồng bàn với Người để trò chuyện, còn Ma-ri-a, thì dường như cảm nhận về cái chết của thầy mình, đồng thời thể hiện lòng yêu mến và tôn kính vô bờ bến của cô dành cho Thầy. đó là đem lọ dầu thơm cam tùng hảo hạng mà xức chân Đức Giêsu, rồi cô lấy tóc mình mà lau.
Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, một trong mười hai môn đệ, tỏ ra bất mãn, ông cho rằng việc xức dầu là lãng phí. Có thể nói trong suốt hành trình theo thầy Giêsu, gần ba năm trời, ta chưa một lần nghe tiếng ông nói. Nhưng hôm nay, bỗng dưng ta nghe được tiếng của ông “Sao không bán dầu thơm đó mà lấy ba trăm đồng mà cho người nghèo”. Nếu chỉ nghe ông nói và suy nghĩ về những lời của ông, thì ta nhận thấy ông là một người tốt, biết lo cho người nghèo. Thế nhưng câu chuyện không diễn tiến như ta nghĩ, và thánh Gioan không phải vô tình mà để Giuđa xuất hiện bên cạnh Maria trong bức tranh này.
Nếu đọc kĩ hơn, chúng ta sẽ thấy có một sự tương phản, mang một ý nghĩa rất sâu sắc mà thánh Gioan muốn nhắn gửi mỗi chúng ta. Maria lấy dầu thơm xức chân Chúa và lấy tóc mình mà lau. Cô không nói một lời, chỉ thinh lặng hành động. Khi một người dám lấy một thứ rất giá trị, trong thinh lặng trao tặng nó cho người bạn của mình, thì chắc chắn hành động đó phải xuất phát từ một tấm chân tình. Hay nói khác đi, hành động của Maria hôm nay đã cho chúng ta thấy cô yêu mến người bạn Giêsu của mình dường nào. Như mùi hương của dầu thơm tràn ngập căn nhà nơi Chúa ngự, thì hương thơm của tình yêu mà cô trao cho thầy Giêsu cũng nồng nàn trong trái tim cô vậy.
Trong bối cảnh đầy cảm xúc này, thánh Gioan đã nhẹ nhàng đưa hình ảnh Giuđa vào bên cạnh Maria, và dùng lời từ chính môi miệng ông về một lời thắc mắc tưởng chừng như tốt lành, nhưng lại mang đầy tính ích kỉ như Gioan đã nhận xét:“hắn nói thế không phải vì lo lắng cho người nghèo đâu, mà vì hắn là tên trộm cắp, lại được giữ túi tiền, nên bớt xén các khoản tiền mà người ta bỏ vào đó”. Hoá ra ông mượn danh nghĩa người nghèo để lấy cắp những đồng tiền bác ái thuộc về họ. Đến đây, ta cũng đừng kết án Giuđa vội vàng. Vì suy cho cùng, sự đối nghịch giữa hai con người Maria và Giuđa, cũng đã nói lên hai bộ mặt trong mỗi người chúng ta, những môn đệ của Thầy Giêsu hôm nay.
Có những lúc chúng ta tìm thấy trong mình hình ảnh của Maria, rất yêu mến Chúa và sẵn sàng dâng hiến Chúa tất cả, thậm chí, ngay cả việc hiến dâng cuộc đời mình để đi theo Chúa. Nhưng cũng có những lúc chúng ta lại bắt gặp trong mình hình ảnh của một Giuđa, khi chúng ta để cho sự ích kỉ và tham lam điều khiển con người mình. làm cho mình rụt rè, tính toán khi làm việc này hay việc kia cho Chúa. Để rồi, cho dù mình có thật gần gũi thầy Giêsu nhưng đã từ lâu trở nên xa lạ với Người.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã cho chúng con thấy lòng yêu thương vô bờ bến của Chúa qua việc hy sinh mạng sống cho chúng con. Xin cho chúng con biết noi gương Chúa bằng cách yêu thương và tôn kính Chúa, hy sinh cho người khác, và tin tưởng vào Chúa trong mọi hoàn cảnh. Amen
COMMENTS