Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp | Suy Niệm Lời Chúa, Thứ Sáu Tuần XXVI Thường Niên (06/10/2023)
Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Suy Niệm Lời Chúa, Thứ Sáu Tuần XXVI Thường Niên (06/10/2023)
+ Thánh Phan-xi-cô Trần Văn Trung, Cai đội (+1858), Tử đạo.
Bài suy niệm: Nữ tu Elisabeth Đặng Thị Oanh, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Giọng đọc: Nữ tu Maria Hồ Thị Phương Anh, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Ca khúc: Con Thuộc Về Ngài
Sáng tác: Hồng Trần, Phạm Đình Đài
Trình bày: Gia Ân
Thực hiện: Ban Truyền thông dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Tin mừng: Lc 10:13-16
Ai khước từ Thầy là khước từ Đấng đã sai Thầy. (Lc 10:16)
“Khốn cho ngươi, hỡi Kho-ra-din ! Khốn cho ngươi, hỡi Bết-xai-đa ! Vì nếu các phép lạ đã làm nơi các ngươi mà được làm tại Tia và Xi-đôn, thì từ lâu họ đã mặc áo vải thô, ngồi trên tro tỏ lòng sám hối rồi. Vì thế, trong cuộc Phán Xét, Tia và Xi-đôn sẽ được xử khoan hồng hơn các ngươi. Còn ngươi nữa, hỡi Ca-phác-na-um, ngươi tưởng sẽ được nâng lên đến tận trời ư ? Không, ngươi sẽ phải nhào xuống tận âm phủ !
“Ai nghe anh em là nghe Thầy ; và ai khước từ anh em là khước từ Thầy ; mà ai khước từ Thầy là khước từ Đấng đã sai Thầy.”
*Bản dịch của Nhóm Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Bài suy niệm
Tác giả: Nữ tu Elisabeth Đặng Thị Oanh
Trong bài giảng lễ sáng thứ ba ngày 19.01.2023, tại nhà nguyện thánh Marta, Đức Thánh Cha Phanxicô đã chia sẻ rằng: “Chẳng vị thánh nào không có một quá khứ, cũng chẳng tội nhân nào không có một tương lai. Thiên Chúa không bao giờ dừng lại ở dáng vẻ bề ngoài mà luôn nhìn sâu vào tận tâm tư cõi lòng của con người.”
Tại một vùng nông thôn ở nước Mỹ, có hai anh em vì quá đói, bần cùng, đã rủ nhau đi ăn cắp cừu của một nông dân trong vùng. Không may, hai anh em bị bắt. Dân trong làng đưa ra một hình phạt là khắc lên trán kẻ tội đồ hai mẫu tự “ST” có nghĩa là quân trộm cắp.
Người anh trai cảm thấy vô cùng xấu hổ nhục nhã, không muốn gặp ai với cái bản án in rành rành trên trán. Không chịu nổi nỗi nhục đó, người anh bỏ sang một vùng khác sinh sống, không bao giờ anh muốn trở lại, hòng chôn chặt quá khứ. Dù vậy, nỗi nhục vẫn luôn ám ảnh, mỗi khi ai đó hỏi anh về ý nghĩa hai chữ “ST” kỳ lạ trên trán.
Người em sau cú sốc đó, mặc dù cũng rất tuyệt vọng, nhưng cậu chọn tiếp tục ở lại làng của mình. Cậu tự nhủ: “Dù sao thì mình có đi đâu với cái chữ trên trán này cũng vậy thôi. Dù không ai biết thì mình vẫn không quên được. Chi bằng sửa lại sai lầm của quá khứ.”
Nghĩ vậy, cậu bắt đầu cuộc đời với bản án trên trán, nhưng cậu luôn nghĩ đến nó với tâm niệm, mình sẽ sống tốt để chuộc lại tội lỗi. Cậu làm việc chăm chỉ, tập trung vào hiện tại, và sẵn sàng giúp đỡ mọi người với tất cả những gì cậu có thể. Chẳng mấy chốc cậu đã xây dựng cho mình một sự nghiệp vững vàng, nhưng hơn cả, mọi người đều vô cùng yêu quý cậu, ai nấy đều nói về cậu như một người lương thiện, nhân hậu, tử tế. Tuy nhiên, dẫu thời gian trôi qua, hai ký tự “ST” vẫn còn in dấu trên trán cậu.
Ngày kia, có một thương nhân đến làng tính chuyện buôn bán. Người trong làng giới thiệu thương nhân kia đến gặp cậu. Sau khi làm việc thương thảo, thương nhân rất hài lòng về sự đàng hoàng, tử tế toát ra từ phong thái cậu làm việc, cũng như suy nghĩ, lời nói hết sức chân thành đáng tin cậy.
Thương nhân tò mò không hiểu về vết xăm trên trán cậu, ông lờ mờ cảm thấy có gì đó thật bí ẩn, nên đợi cậu quay về, thương nhân hỏi một cụ già trong làng về ý nghĩa hai ký tự trên trán cậu. Cụ già suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Tôi không biết rõ lai lịch của hai chữ viết tắt ấy, nhưng cứ nhìn vào cuộc sống của anh ta, tôi đoán hai chữ đó có thể là “thánh nhân.”
Ai cũng có lỗi lầm, nhưng dằn vặt về nó chỉ khiến ta mãi ở lại trong quá khứ. Cuộc đời là một cuốn tiểu thuyết, ta không thể biết chương mới có nội dung gì nếu không chịu lật sang trang tiếp.
Thiên Chúa là Đấng giàu lòng xót thương, Ngài vẫn luôn mời gọi mỗi người chúng ta hãy sám hối, quay về với tình yêu của Ngài. Lời mời gọi vẫn luôn vang vọng qua mọi thời đại, nhưng nhiều khi con người lại ngoảnh mặt làm ngơ. Vì ngoảnh mặt làm ngơ, nên chúng ta cũng giống như thành kia bị Chúa Giêsu khiển trách: “Khốn cho ngươi, hỡi Kho-ra-din ! Khốn cho ngươi, hỡi Bết-xai-đa!” vì những người dân nơi đây không chịu sám hối, mặc dù họ đã được nghe các ngôn sứ kêu gọi sám hối. Sự cứng lòng đó dường như cũng đang tồn tại nơi mỗi người chúng ta.
Quả thật, một số người thời nay dường như coi đi nhà thờ là chuyện mê tín, là chuyện ấu trĩ, họ không quan tâm đến lời mời gọi của Chúa. Họ vẫn tiếp tục sống theo sở thích, sống theo bản năng, sống để thoả mãn những điều họ muốn. Cũng có khi họ nghĩ bản thân tội lỗi quá, chắc Chúa không thể tha thứ, vì vậy mà họ vẫn đứng lì trong tội lỗi.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết nhìn lại cuộc sống, biết từ bỏ con đường tội lỗi mà trở về cùng Chúa. Thật vậy, chỉ cần chúng con có lòng sám hối, thì chẳng bao giờ Chúa trách phạt, trái lại Ngài còn yêu thương gấp bội. Xin cho chúng con biết học cách tha thứ cho chính mình và cho người khác, bởi vì ai cũng cần có cơ hội để trở nên tốt đẹp hơn ngày hôm qua. Amen
COMMENTS