Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp | Suy Niệm Lời Chúa, Thứ Hai Tuần XXX Thường Niên (30/10/2023)
Chẳng lẽ người con cháu ông Áp-ra-ham này lại không được cởi xiềng xích trong ngày sa-bát sao ?
Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Suy Niệm Lời Chúa, Thứ Hai Tuần XXX Thường Niên (30/10/2023)
Bài suy niệm: Nữ tu Maria Đỗ Thị Ngọc, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Giọng đọc: Nữ tu Maria Hồ Thị Phương Anh, dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Ca khúc: Chúa Giàu Lòng Xót Thương
Sáng tác: Nhạc sĩ Phan Hùng
Trình bày: Ca sĩ Phan Đình Tùng
Thực hiện: Ban Truyền thông dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Tin mừng: Lc 13: 10-17
Ngày sa-bát kia, Đức Giê-su giảng dạy trong một hội đường. Ở đó, có một phụ nữ bị quỷ làm cho tàn tật đã mười tám năm. Lưng bà còng hẳn xuống và bà không thể nào đứng thẳng lên được. Trông thấy bà, Đức Giê-su gọi lại và bảo: “Này bà, bà đã được giải thoát khỏi tật nguyền!” Rồi Người đặt tay trên bà, tức khắc bà đứng thẳng lên được và tôn vinh Thiên Chúa.
Ông trưởng hội đường tức tối vì Đức Giê-su đã chữa bệnh vào ngày sa-bát. Ông lên tiếng nói với đám đông rằng: “Đã có sáu ngày để làm việc, thì đến mà xin chữa bệnh những ngày đó, đừng có đến vào ngày sa-bát!” Chúa đáp: “Những kẻ đạo đức giả kia! Thế ngày sa-bát, ai trong các người lại không cởi dây, dắt bò lừa rời máng cỏ đi uống nước? Còn bà này, là con cháu ông Áp-ra-ham, bị Xa-tan trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng lẽ lại không được cởi xiềng xích đó trong ngày sa-bát sao?” Nghe Người nói thế, tất cả những kẻ chống đối Người lấy làm xấu hổ, còn toàn thể đám đông thì vui mừng vì mọi việc hiển hách Người đã thực hiện.
*Bản dịch của Nhóm Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Bài suy niệm
Tác giả: Nữ tu Maria Đỗ Thị Ngọc
Đức Giê-su hiểu cái lưng còng của người phụ nữ không phải là bệnh lý, mà do sự trói buộc của ma quỷ. (Ở đó, có một phụ nữ bị quỷ làm cho tàn tật đã mười tám năm) nên Ngài đã đặt tay trên bà chữa lành, trước khi bà xin, dù hôm đó là ngày sa-bát. Nhìn thấy thế, ông trưởng hội đường tức tối lên tiếng trách móc, Chúa liền nói: “… bà ấy bị Xa-tan trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng lẽ lại không được cởi xiềng xích đó trong ngày sa-bát sao?”
Nếu nhìn về khía cạnh luật lệ, thì Đức Giê-su thực sự đã vi phạm, cho nên ông trưởng hội đường không thể chấp nhận. Tuy nhiên, nếu nhìn trên khía cạnh tình thương, thì khi thấy người bị bệnh quá lâu như thế, Thiên Chúa là Cha yêu thương rất mực, làm sao có thể đành lòng, mà không cứu giúp ngay cho con cái mình?
Có lẽ Chúa muốn dậy các vị lãnh đạo tinh thần Do Thái biết là, không phải lúc nào cũng giữ luật cứng nhắc như thế, vì luật làm ra vì con người. Có những trường hợp đặc biệt, cần phải linh động việc giữ luật với lòng bác ái. Nếu hiểu kỹ thì luật được lập ra để bảo vệ con người khỏi bị sai lạc, và tránh sự nguy hiểm cho linh hồn. Do đó không nên quá câu nệ vào luật, cũng không coi thường, mà giữ luật một cách có ý thức, có hiểu biết.
Lạy Chúa, xin cho con hiểu thấu đáo những điều Chúa truyền dạy, để chúng con sống có lòng bác ái với anh chị em như Chúa muốn. Vì mười điều răn tóm lại có hai điều là, mến Chúa trên hết mọi sự, và yêu thương tha nhân như chính mình.
COMMENTS