Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp – Lời Chúa, Thứ Bẩy tuần XII Thường niên
Ông cứ về đi ! Ông tin thế nào thì được như vậy (Mt 8:13)
Dòng Nữ Đa Minh Gò Vấp
Thứ Bẩy tuần XII Thường niên
Ngày đền tạ trái tim vô nhiễm Đức Mẹ
Tin mừng: Mt 8:5-17
Khi Đức Giê-su vào thành Ca-phác-na-um, có một viên đại đội trưởng đến gặp Người và nài xin : “Thưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm.” Người nói : “Chính tôi sẽ đến chữa nó.” Viên đại đội trưởng đáp : “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh. Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này : ‘Đi !’, là nó đi, bảo người kia : ‘Đến !’, là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi : ‘Làm cái này !’, là nó làm.” Nghe vậy, Đức Giê-su ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng : “Tôi bảo thật các ông : tôi không thấy một người Ít-ra-en nào có lòng tin như thế. Tôi nói cho các ông hay : Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp trong Nước Trời. Nhưng con cái Nước Trời thì sẽ bị quăng ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng.” Rồi Đức Giê-su nói với viên đại đội trưởng rằng : “Ông cứ về đi ! Ông tin thế nào thì được như vậy !” Và ngay giờ đó, người đầy tớ được khỏi bệnh.
Đức Giê-su đến nhà ông Phê-rô, thấy bà mẹ vợ ông đang nằm liệt và lên cơn sốt. Người đụng vào tay bà, cơn sốt dứt ngay và bà trỗi dậy phục vụ Người. Chiều đến, người ta đem nhiều kẻ bị quỷ ám tới gặp Đức Giê-su. Người nói một lời là trừ được các thần dữ và Người chữa lành mọi kẻ ốm đau, để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a : Người đã mang lấy các tật nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn của ta.
*Bản dịch của Nhóm Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Bài suy niệm
Tác giả: Nữ tu Elisabeth Đặng Thị Oanh
Vợ chồng chị Lan và anh Thanh là hàng xóm nhà tôi. Tuy anh Thanh rửa tội chưa được 1 năm, nhưng anh rất nhiệt tình tham gia các hoạt động của giáo xứ.
Trước đây anh Thanh lấy vợ với phép chuẩn khác đạo, đến khi cưới xong thì anh lại không muốn vợ đi nhà thờ. Thế nhưng chị vẫn kiên nhẫn thuyết phục và chỉ xin đi lễ một ngày Chúa nhật thôi. Chị không nản lòng, luôn cầu xin Chúa ban cho anh được ơn nhận biết Chúa. Quả là Chúa không thua lòng quảng đại của những ai thiện chí, chân thành. Điều đáng nói hơn, là chính cách sống của chị đã thuyết phục được chồng theo đạo. Không những theo đạo, mà bây giờ, anh còn nhiệt tâm tham gia các hoạt động của giáo xứ nữa. Phải chăng, lòng tin, lời cầu xin của người vợ đã được Chúa nhận lời.
Thật vậy, phép lạ luôn xảy ra hàng ngày nếu chúng ta tin, chúng ta có thiện chí, vì chính Chúa cũng đã hứa: “Anh em cứ xin thì sẽ được.”
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa khen viên đại đội trưởng: “Tôi bảo thật các ông: tôi không thấy một người Ít-ra-en nào có lòng tin như thế.” (Mt 8:10) Theo lẽ thường, với cương vị của ông thì người đầy tớ kia đâu đáng để ông bận tâm. Ông có thể cho anh ta nghỉ việc mà thuê người khác. Nhưng ông không hành động như vậy, vì lòng thương xót của ông đối với người đầy tớ, nên ông đã cầu xin Chúa. Ông tin chỉ có Chúa mới chữa khỏi mà thôi. Chính lòng tin của ông đã khiến Chúa không thể từ chối. Chúa đã nhận lời ông, “Rồi Đức Giê-su nói với viên đại đội trưởng rằng: “Ông cứ về đi ! Ông tin thế nào thì được như vậy !” Và ngay giờ đó, người đầy tớ được khỏi bệnh. (Mt 8:13)
Nhìn lại đời sống đức tin của mỗi người chúng ta, chúng ta có được lòng tin như viên đại đội trưởng không, hay chỉ hời hợt bên ngoài? Chúng ta tuyên xưng Chúa, nhưng khi xin điều gì mà không được, chúng ta dễ dàng từ bỏ, phản bội Chúa bằng cách chạy đến cầu xin thầy bói nọ, bà đồng kia giúp đỡ!
Lạy Chúa, Chúa biết lòng tin của chúng con còn yếu đuối, mong manh. Chính vì yếu đuối mong manh mà chúng con dễ dàng xuôi theo những lời mời gọi của thế gian. Xin Chúa ban thêm lòng tin cho chúng con, để dù cuộc sống có những cám dỗ, có những khủng hoảng, chúng con vẫn một lòng tin tưởng và phó thác nơi Chúa. Amen.
COMMENTS