Elizabeth Đặng Oanh - Lời kinh gửi người em chưa quen
Elizabeth Đặng Oanh
Lời kinh gửi người em chưa quen
Xin được gửi lời kinh thương nhớ đến người em tôi chưa quen và cũng chưa từng biết mặt. Khi nghe tin em mất, cả dân làng đồng bào ở đây xôn xao, và thương tiếc cho cái chết của em. Vì độ tuổi của em còn quá trẻ, người ta thường nói là độ tuổi “bẻ gẫy sừng trâu”. Bạn bè, người dân tộc của em đều đến chia buồn cùng gia đình và thắp cho em một nén hương để tỏ lòng thương nhớ.
Cộng đoàn các Dì cũng đến chia sẻ với gia đình em nỗi buồn này. Tôi được biết mặt em qua tấm di ảnh, đó là một khuôn mặt đẹp trai với nụ cười tươi. Em đã từ bỏ thế gian mà không một lời trăn trối, em ra đi là một sự mất mát to lớn cho gia đình, cho người thân.
Theo phong tục của người đồng bào, nếu một người ra đi thì cả làng cùng đến chia buồn, họ sẽ sắm cho em mọi thứ để em về thế giới bên kia mà không bị thiếu thốn. Điều đó thể hiện tinh thần đoàn kết của đồng bào em.
Tối hôm đến viếng xác em, tôi nhận thấy điều đó không sai chút nào. Nhưng ở đây họ không có thói quen đọc kinh, họ chỉ đến nói chuyện, nhấm nháp vài hạt dưa, nói dăm ba câu chuyện. Tôi thương em, vì tuổi còn trẻ, em đang là trụ cột của gia đình, vậy mà em đã ra đi để lại một người mẹ già côi cút. Chà, nếu là gia đình khá giả thì không phải là điều bận tâm. Nhưng gia đình em quá nghèo, một túp lều sau chân núi, mái lều dường như nắng mưa vẫn đến hỏi thăm.
Lòng thương nhớ, tôi chỉ biết trao cho em bằng lời cầu nguyện, tôi chỉ biết cầu xin Chúa ban cho em sớm được hưởng tôn nhan Chúa. Xin Chúa ban cho mẹ em được nguôi ngoai cơn đau mất mát này, được mạnh khỏe để tiếp tục cuộc sống đầy những khó khăn đang ở phía trước.
Một lần nữa, xin chào người em dân tộc tôi chưa từng quen biết và chưa từng gặp mặt.
Elizabeth Đặng Oanh
Tu xá K’Nai – GP Đà Lạt
COMMENTS