Quán Trọ Cây Thốt Nốt - Truyện ngắn Nguyễn Trung Tây

SHARE:

Quán Trọ Cây Thốt Nốt - Truyện ngắn Nguyễn Trung Tây

hahungvuong.blogpost.com 
Truyện ngắn Nguyễn Trung Tây 
Quán Trọ Cây Thốt Nốt 

Dẫn truyện: Đức Giêsu sinh ra tại Bêlem, miền Nam Judea. Vào năm thứ nhất Công Nguyên, Judea dưới quyền bảo hộ của đế quốc La Mã… Thời đó hoàng đế Augustus ban hành lệnh kiểm tra dân số trong toàn đế quốc. Theo như sắc lệnh, mọi người phải quay về ghi danh tại nguyên quán… Truyện ngắn viết trong bối cảnh hội nhập văn hóa. Bêlem miền nam xứ Judea trong truyện là thôn Cái Mì của Nam Bộ. 

Một tháng rồi, thôn Cái Mì bình thường hoang vắng chợ chiều bỗng dưng khua vang tiếng bước chân của nhiều người lạ mặt. Dân Cái Chôm thôn bên nhìn vào Cái Mì, ngạc nhiên hỏi, 

— Ủa! Ở đâu tới vậy? 

Người Cái Mì cộ mắt, nhổ nước miếng, chửi thề ròn tan, 

— Mẹ kiếp! Ở đâu mà chui ra! Dân Cái Mì đấy… 

— Cha nội! Giỡn hoài! Nhìn đâu giống dân Cái Mì… Mà mần chi lại kéo tới đây? 

Người Cái Chôm ngó nhìn quanh quẩn, tay che miệng, hạ giọng, nói nho nhỏ, 

— Cái Mì tính lập hội kín à? 

Người Cái Mì cau mày, ngó nhìn quanh quẩn, 

— Ông nội! Thần khẩu hại xác phàm bây giờ. Mơi xác bãi bắn Cái Chôm thì đừng có mà càm ràm! 

Đúng như lời than phiền của dân Cái Mì. Khách lạ mặt nguyên gốc Cái Mì! Nhưng nói tiếng Cái Mì tuồng như người lớn sứt môi nói ngọng hoặc con nít lên ba nói đớt. Sáng, đặt chân tới thị trấn. Chiều, hoàng hôn, khách kéo tới mấy quán nhậu đế Gò Công. Hết tốp này đến tốp khác. Thôi thì… ta nói... suốt sáng, thâu đêm... 

Ngày nào cũng thế, khách nào cũng vậy, quá nửa đêm về sáng mới lê đôi chân về tới phòng trọ. Sáng, bình minh rực rỡ bên khung cửa. Thây kệ! Khách vẫn nhắm chặt mắt, ngủ thẳng cẳng tới trưa. Lò mò chui ra khỏi giường, khách vốc nước lu xúc miệng ùng ục cổ họng. Xong xuôi, khách lại bước thẳng tới quán rượu. Rượu xong, khách không về nhà trọ, nhưng nhóm ba nhóm bốn dẫn nhau đi ra giếng nước đầu làng. Trên đường đi, khách nhổ xoèn xoẹt nước miếng hôi rình trộn lẫn đờm xanh! Có ông khách say quá, xiêu vẹo, té ngay bên lề đường như cây rỗng ruột đổ gục. Nằm chòi chòi trên mặt đường làng, khách há to miệng nôn thốc nôn tháo. Mùi ói tanh lờm lợm quyến rũ từng đàn ruồi lằng kéo tới bám đen đặc một khoảng đường! Có khách chân dăm đá chân chiêu, vừa đi vừa cất giọng hát. Những bài hát lẳng lơ, lời ca dâm tục. Cái Mì thông thường thiếu nữ rộn ràng cười đùa trên những nẻo đường. Chiều về, phụ nữ trong thôn rủ nhau ra giếng nước đầu làng múc nước về nhà dùng cho bữa cơm tối. Từ khi khách kéo về Cái Mì bởi lệnh kiểm tra dân số toàn cõi Đông Dương, đường làng bỗng dưng vắng hoe. Giếng nước giờ này không còn bóng dáng những người phụ nữ. 

Thôn Cái Mì đang thanh bình từ bao lâu nay rồi. Trên có Hương Chủ Ngọc, Hội đồng Hương Chức, và đoàn Thanh Niên Tự Vệ, dưới là dân làng hiền lành như lúa chín vàng ngoài đồng. Người người, ai nấy một lòng. Cả ngàn năm nay rồi, Cái Mì vẫn sống như thế. Như một chuyện bình thường, như một ước lệ. Nhưng bởi những người khách lạ, bầu trời thanh bình Cái Mì chỉ trong thoáng chốc bốc hơi. Sau khi những người khách lạ đặt chân tới cổng thôn, Cái Mì tự động tách ra hai phe, phe cổ võ và phe chống đối. 

Phe cổ võ, cũng dễ hiểu thôi, bao gồm chủ quán rượu, quán ăn, và quán trọ. Gặp khách, chủ nào cũng tự nhiên hớn hở. Chủ nào miệng cũng cười toe toe như gái bôi son môi, dồi má phấn hồng mở cửa mời khách. Mà cũng khó trách! Cái Mì nhỏ bé về dân số và diện tích. Cái Chôm thôn bên còn có đồn Tây đóng. Bên đây, Cái Mì, chẳng có cái quái gì! Quán trọ Cái Mì cho khách lỡ độ đường bình thường vắng hoe ngoại trừ ruồi lằng bay lăng quăng đợi chờ cơ hội! Thế đấy, không ai ngờ! Chỉ bởi lệnh kiểm tra dân số, giờ này Cái Mì không còn một căn phòng trống. Hai ba quán trọ trong thôn, quán nào cũng treo cao bảng chữ: “Hết Phòng!” Đặc biệt nhất là những quán rượu đế đen Gò Công. Ngày cũng như đêm, quán nồng nặc mùi người và mùi rượu. Những ông chủ quán rượu, bình thường mặt nhìn tợ thù cha chưa trả. Giờ thì hớn hớn như gái xuân! Đương nhiên, thì cũng bởi vì những đồng tiền! 

Thì người đời đã thường hay kháo nhau, 

Tiền nở nụ cười.
Tiền tươi con mắt.
Tiền cất vào kho.
Tiền no bao tử! 

Mà đây không phải là tiền kẽm tiền xu đâu nhé. Cái thứ tiền đó giờ có cho không, chủ nào cũng bĩu môi, quơ tay quẳng thẳng xó nhà. Bây giờ người ta chỉ còn nói đến tiền bạc tiền vàng; bởi không hiểu sao, những người khách quay về Cái Mì ai cũng có tiền. Tiền nhiều, đếm mỏi cả tay! Có người còn xách theo trong mình nguyên bọc tiền vàng khắc hình đại đế Nã Phá Luân của Phú Lang Sa. Một ngôi nhà xập xệ trong thôn trị giá 100 đồng tiền bạc. Ngôi Chùa Thiên thờ Trời nằm cuối thôn trị giá 1000 đồng tiền vàng. Thế mà khi bước vào quán rượu, khách thản nhiên quẳng ra bàn cả nắm tiền vàng. Tiền vàng rớt xuống đất kêu coong coong nghe vui tai, âm vàng ngân vang rung động lòng người. Nếu ưng ý được lòng khách, bồi bàn còn nhận được nguyên một đồng bạc tiền thưởng! Cứ thế! Làm chi bồi bàn không cất công phục vụ cúc cung. Muốn gì được nấy. Muốn rượu hả! Có rượu! Muốn gái hả! Có ngay! 

Phe chống đối bao gồm Hương Chủ Ngọc và Hội đồng Hương Chức của thôn. Thiếu nữ Cái Mì công dung ngôn hạnh. Từ bao lâu nay, thôn Cái Mì chưa bao giờ phải thi hành luật thả bè trôi sông người con gái một phút nhẹ dạ. Sông Tiền trôi ngang qua làng từ bao lâu nay vẫn đỏ mầu. Nhưng đỏ bởi phù sa, chứ không phải máu. 

Thế đó, không ai ngờ! Ngay khi bóng dáng từng đoàn người nguyên gốc Cái Mì đổ xuống nườm nượp cổng làng bởi lệnh kiểm tra dân số, những con kên kên phục vụ lính tây thôn bên đã nhấp nhổm ngóng đầu quay về Cái Mì theo dõi tình thế. Ba tuần trước, mặc cho những lời cảnh cáo xa gần, cô gái giang hồ khét tiếng trong vùng thản nhiên gõ cửa căn nhà treo bảng cho thuê trong thôn Cái Mì. 

Cô gái vừa dọn vào, một tiếng sau khách lạ cửa trước cửa sau tấp nập. 

Trong thôn, không ai nói chi. Nhưng, được đúng hai ngày, nhà thổ vừa mới tưng bừng khai trương bừng bừng phát hỏa!

Nửa đêm về sáng, lửa bốc cháy từ phòng khách, lửa liếm lem lẻm vách gỗ mặt tiền, lửa theo đà gió bừng sáng bốc ngọn bay vút lên cao. Nhờ sự can thiệp của đoàn Thanh Niên Tự Vệ, căn nhà trọ còn đứng vững, mặc dù mặt tiền cháy đen nham nhở. Lửa vừa tàn, mã tà, lính kín kéo tới. Sở Mật thám lập biên bản, đặt nghi vấn có người đốt nhà! 

Sau vụ hỏa hoạn, cô gái không chịu thua. Cô gọi người sơn phết qua loa mặt tiền rồi lại tỉnh bơ hành nghề. Thế là lại bình thường! Khách khứa lại tấp nập. Tiếng cười lại vang vang một góc phố từ xế chiều cho tới nửa đêm về sáng. Người ra người vô, nhà thổ rộn ràng, vui! 

Được khoảng một tuần.

Vào một buổi sáng tinh mơ! Ông Bõ chăm sóc Chùa Thiên bỗng hét to như bị ma da rượt khi đi ngang qua nhà thổ. Người trong thôn chạy tới chỉ để nhận ra cánh cửa căn nhà thổ mở tung, để lộ nguyên hình hai xác người treo lủng lẳng từ thanh xà ngang: một của cô gái buôn hương, một của người khách.

Bởi hai thây ma, mã tà lính kín lại lục đục kéo tới. Sở Mật Vụ gọi ông Hương Chủ Ngọc, Hội đồng Hương Chức, và cả Bõ già lên thẩm vấn. Từng người rồi từng người. Nhưng cũng như lần trước, mật vụ vẫn không kiếm ra thủ phạm. Rốt cuộc, Sở Mật Vụ đóng hồ sơ. Lính kín mã tà kéo lại về bốt tây đóng bên thôn Cái Chôm! 

Nhưng! Bắt đầu từ ngày hôm đó, khoảng nửa đêm về sáng căn nhà trọ bỗng dưng chập chờn bóng ma. Tối tối có người thấy hai xác người, một nam một nữ hiện ra treo tòng teng lơ lửng. Có người nửa đêm về sáng nghe rõ tiếng hú lanh lảnh từ căn nhà loang lổ vết cháy. Vào đêm sáng trăng, có người còn thấy 9 hạt máu đỏ từ thanh xà ngang nhỏ xuống nền gạch viết ra chữ Nhân rõ từng nét trong chữ Nho. 

Người làng xì xào hỏi nhau, 

– Ủa, tại sao lại là số 9? Mà sao 9 hạt máu đỏ hòa lại, viết thành chữ Nhân? Mà tại sao lại là chữ Nhân? Mà tại sao không viết chữ Nhân trong tiếng Nam Bộ? 

Nghe lời càm ràm, có người quay ngang kín đáo nhắc nhở, 

– Bà thần! Bộ quên rồi à? Ông bà có câu, ‘Giết 9 bò mới đủ bộ lễ.’ Mà nè, cũng đừng có quên, ả này đâu phải người mình! Ả dân Quảng Đông mà. Đâu có gành tiếng Việt. 

Thằng Tài Mặt Rô mục đồng trong làng, mới mười năm tuổi nhưng phá phách ma chê quỷ hờn. Sểnh ra là ăn cắp. Lơ đãng một chút là mất đồ. Cuối tuần nó tếch sang thôn bên, đứng đường dẫn mối cho kên kên rỉa thịt. Chủ bầy chiên có lần cự nự nó cái tật ăn cắp vặt. Nó nổi máu du côn. Chiều tối, nó hú gọi băng đảng tới túp lều giữa cánh đồng Cái Mì. Cả đám hùa lại cắt cổ con chiên đực to nhất bầy nướng ăn tại chỗ. Thế đấy! Không biết sao, nửa đêm về sáng, nó dám mò tới căn nhà ma...

Sáng hôm sau, lại một lần nữa, đi ngang qua căn nhà cháy, Bõ già thấy thằng Tài Mặt Rô oặt ẹo nằm trên nền đất hoang ngôi nhà ma. Mặt nó bầm tím, tay chân như không còn xương. Mang nó về nhà, người ta đổ cháo nóng vào miệng, giật tóc mai hú gọi ba hồn chín vía. Sáng hôm sau nó mới hồi tỉnh, nhưng tay chân quặt quẹo mềm oặt như con chàng hiu. Hỏi chi, nó cũng không nói, mặt tái xanh! Người trong thôn ồn ào hẳn lên. Họ kháo với nhau, “Chết rồi! Vậy là ứng nghiệm lời nguyền 9 giọt máu viết ra 1 chữ Nhân. Thằng Tài Mặt Rô nạn nhân đầu tiên. Trong thôn mình, ai sẽ là người thứ hai đây?”. 

(Xin xem tiếp trong tập truyện ÔNG GIÁO BÁN MẮM xuất bản năm 2021).


COMMENTS

Tên

Bác Ái,60,Bài Giảng Audio,69,Bản tin,1541,BảnTin,1,bâcsi,1,Cáo Phó,60,Chuyên đề,191,Cộng Đoàn,759,Đời tu,8,Gia đình Đa Minh,34,Giáo dục,129,Giáo Hội Hoàn vũ,699,Giáo Hội Việt Nam,353,Giới Thiệu,2,Góc Bếp,1,Hạnh Các Thánh,1,Hội Dòng,1037,Hội Thánh,307,Kiến Thức,71,Kiến Thức Phổ Thông,2,Lời Chúa,3,Mùa Chay và Phục Sinh,1212,Mùa Thường Niên,2344,Mùa Vọng,1,Mùa Vọng và Giáng Sinh,508,Mục Vụ Giáo Xứ,74,Nhà An Dưỡng,4,Nhà Huấn Luyện,182,Núi Thánh Phục Sinh,1,Phụng vụ,3,Radio,126,Radio Tâm Ca,83,RVA,23,Suy Niệm,4621,Suy niệm,1092,Suy Tư,2,Suy Tư - Cảm Nghiệm,687,Sứ Vụ,47,Sư Vụ,4,Sứ vụ,218,Sứ Vụ Giáo Dục,4,Sức khỏe,119,Sưu Tầm,141,Tài liệu,521,Tập San Lên Đường,565,Thần Học,1,Thế giới nhìn từ Vatican,1,Thông Tin,951,Thời Sự,455,Trong nước,2,Truyền Giáo,6,Vatican News,11,Văn Bản,23,Văn Hóa Nghệ Thuật,1986,Văn-Thơ,1,vi,2,Video Clips,1601,Video Nhạc - Phim,568,Videos,7,Youth Radio,52,
ltr
item
HỘI DÒNG NỮ ĐA MINH GÒ VẤP: Quán Trọ Cây Thốt Nốt - Truyện ngắn Nguyễn Trung Tây
Quán Trọ Cây Thốt Nốt - Truyện ngắn Nguyễn Trung Tây
Quán Trọ Cây Thốt Nốt - Truyện ngắn Nguyễn Trung Tây
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjQXlQ4eaAEVkOy-fMM0ahc15bGWANappFgnPRiRrZ85U6PRgKPGmM4c0S3oCN0i0fmWGxaCWPDfXb5DGLN-fZq2da4SljrNZGbbLBmqRSjlvWsl-_rUkVxuT3M7emFF4SBCwyZ8olOCHXpe78Ic6d2KXcIu_gfv6mNuoj6bYNtAOaG7N0tlkKmCDvp/w684-h467/QTCTN.jpg
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjQXlQ4eaAEVkOy-fMM0ahc15bGWANappFgnPRiRrZ85U6PRgKPGmM4c0S3oCN0i0fmWGxaCWPDfXb5DGLN-fZq2da4SljrNZGbbLBmqRSjlvWsl-_rUkVxuT3M7emFF4SBCwyZ8olOCHXpe78Ic6d2KXcIu_gfv6mNuoj6bYNtAOaG7N0tlkKmCDvp/s72-w684-c-h467/QTCTN.jpg
HỘI DÒNG NỮ ĐA MINH GÒ VẤP
https://www.daminhgovap.org/2022/12/truyen-ngan-nguyen-trung-tay-quan-tro.html
https://www.daminhgovap.org/
https://www.daminhgovap.org/
https://www.daminhgovap.org/2022/12/truyen-ngan-nguyen-trung-tay-quan-tro.html
true
3295611318363260226
UTF-8
Loaded All Posts Not found any posts VIEW ALL Xem bài Reply Cancel reply Delete Bởi Home TRANG POSTS View All RECOMMENDED FOR YOU NHÃN ARCHIVE SEARCH ALL POSTS Không tìm thấy bài viết phù hợp với yêu cầu Back Home Sunday Monday Tuesday Wednesday Thursday Friday Saturday Sun Mon Tue Wed Thu Fri Sat January February March April May June July August September October November December Jan Feb Mar Apr May Jun Jul Aug Sep Oct Nov Dec just now 1 minute ago $$1$$ minutes ago 1 hour ago $$1$$ hours ago Yesterday $$1$$ days ago $$1$$ weeks ago more than 5 weeks ago Followers Follow THIS PREMIUM CONTENT IS LOCKED STEP 1: Share to a social network STEP 2: Click the link on your social network Copy All Code Select All Code All codes were copied to your clipboard Can not copy the codes / texts, please press [CTRL]+[C] (or CMD+C with Mac) to copy Table of Content