Mùa Sim chín rộ trên nương đồi (Thất Khê)
Xuân Cát
Mùa Sim chín rộ trên nương đồi
Hoa Sim ngợp sắc giữa đồi nương
Giữa gió làn hương dịu thánh đường
Dõi mắt tìm bông tươi sắc thắm
Nhìn sim tím nhẹ chợt vấn vương.
(x. Nâng Niu Từng Cánh Hoa Sim Tím, Xuân Cát)
Vừa tháng Năm hôm nào còn mải ngắm sắc hoa Sim tím hồng bồng bềnh giữa đồi
nương bao phủ khắp lưng trời. Vừa tháng Hoa ngày nào còn nâng niu, nhẹ hái từng
bông Sim đẹp nhất về tung hoa dâng kính Mẹ. Thế mà nay đã tầm giữa tháng Tám,
nhằm dịp lễ Mẹ Lên Trời, từng quả Sim đang chín ương, chín hồng, rồi chín mọng,
trong bộ áo màu tím sẫm. Những cây Sim dại chẳng đáng giá gì, mọc tự nhiên, sống
nhờ màn sương đêm, nhờ lớp nắng vàng tắm gội và nhờ tầng đất đồi cằn xơ nuôi
mớm. Nhưng Sim lại nối kết từ tháng Hoa đến lễ mừng Mẹ Về Trời, kể từ lúc Sim
ra những bông hoa nho nhỏ đến lúc sim trĩu quả cho con người thỏa thuê vin cành
hái.
Ngày đi hái hoa Sim, tôi nhìn rừng hoa, nhìn Mẹ mà thỏ thẻ:
“Mùa hoa kết thúc vẫn tràn hương
Thập Giá Giê-su dẫn bước đường
Sánh bước bên con hình bóng Mẹ
Ngày mai trĩu hạt giữa đồi Sim”.
( x. Nâng niu từng cánh hoa Sim tím, Xuân Cát)
Hôm nay tôi đã thấy đồi Sim trĩu quả, như ơn lành của Mẹ chuyển cầu xuống cho
con người.
Từng khu đồi khanh khách tiếng cười của người hái Sim, quyện theo làn hương thơm của mùa Sim chín, từng quả từng quả căng thân mình trong ánh nắng cuối hạ để chờ ngày thu hoạch, và ước mơ về một ngày hóa thân hoàn hảo nhất trong từng bình
rượu Sim, nên men nên vị bổ ích say mê lòng người.
Vượt qua hơn chục cây số đường đèo đầy khúc cua nghiêng mình lượn dốc, cùng
bao ổ gà sâu hoắm được rộng hơn sau mỗi lần xe tải chở gỗ ghé thăm. Chúng tôi
vừa lái xe vừa thầm cầu xin Chúa giữ gìn được bình an đến đồi Sim. Chiếc xe máy
thấy chủ nhân ngước mặt lên trời, nó cũng khều hai bánh xe lăn vòng van lơn chúng
tôi đừng đâm vào lớp đá sắc nhọn nhô lên sau những trận mưa rào. Chúng tôi giảm
tốc độ, chị em chờ nhau. Khi đến nơi, thấy mấy người trong làng đang vác những
bao Sim hái được trở về. Họ đi về, chúng tôi mới tới, hôm nay chắc chỉ mót Sim
thôi.
Bặm từng bước chân, vịn từng cụm cỏ, ngó từng cành cây để bám lấy thế leo lên
đồi. Chưa hái được quả nào đã thở hổn hển như người sắp chết giữa sa mạc. Nhưng
kìa, mùi thơm của Sim chín như thứ ngôn ngữ đặc biệt đang cất tiếng hát cùng gió
vẫy gọi chúng tôi tới. Nhìn thấy cây Sim với những cành đầy quả, chúng tôi quên
hết cả mệt. Xa xa, ánh nắng mặt trời chiếu qua cây Sim, tôi tưởng như ánh sáng thần
kì từ loài cây này phát ra, đánh tan cục sầu còn bảng lảng xó nọ xó kia trong đầu.
Tôi cảm thấy như thế, khi lần đầu được thỏa thích hòa mình vào thiên nhiên đất trời,
được tận hưởng vị ngọt dịu của hoa thơm quả lành. Sau khi ăn thỏa thích, chúng tôi
bắt đầu vào cuộc chiến lùng hái Sim chín, vì công khó hái về sẽ được chung chia với
chị em ở nhà. Vui lắm!
Trên đồi Sim, còn có cây Mua và nhiều loại cây dại khác nữa, nên chị em cứ nhắm
chỗ nào có Sim thì tới. Những cây Sim ngang tầm dễ hái nhưng quả nhỏ, những cây
Sim nào cao tốt, hơi khó hái nhưng quả sẽ chín mọng và to hơn. Đi giữa đồi Sim,
như đi giữa đồi hương hạnh phúc của cuộc đời, lòng thầm nói với Chúa: “Chắc con
dựng lều đây thôi”. Đi giữa ánh nắng ngày mới len lỏi qua hàng cây, lòng đầy dự
tính cho tương lai cuộc sống. Đi giữa sắc hương của thiên nhiên núi rừng, tôi thấy
mình đẹp biết bao trong kiệt tác của Chúa. Và đi giữa làn gió mát lành thoáng đãng,
tôi thấy sứ vụ của mình như tầng ý nghĩa được xếp theo bậc thang hướng về trời.
Chúng tôi vẫn đi. Chúng tôi vẫn nhẹ vin từng cành Sim để hái. Chúng tôi vẫn thỉnh
thoảng gọi nhau để xác định sự có đó của mỗi người, chúng tôi vẫn băng giữa lòng
đồi và làm việc rất chăm chỉ. Chẳng mấy chốc mỗi người đã có bịch Sim to đeo bên
mình.
Mặt trời đã lên cao, ánh nắng chiếu thẳng đứng xuống từng lùm cây, chúng tôi bị
chói mắt, khó mà hái thêm được quả Sim nào. Nhìn bịch Sim đeo bên mình, tôi
tưởng tượng về bình rượu Sim thượng hạng do chính công sức chị em góp lại. Từng
giọt rượu Sim ngọt ấy sẽ phải trải qua nhiều công đoạn chế biến. Sim chín hái về sẽ
được phơi hai lớp nắng ban ngày và hai lớp sương ban đêm. Trước khi phơi nắng
lần một và sau lần phơi sương đêm đầu tiên, Sim cần được đồ qua lớp hơi trên bếp.
Sau đó Sim sẽ được rửa qua một lớp rượu, trước khi được hòa mình thật sự vào hũ
rượu trắng kì diệu kia. Sim chín đều, quả không xanh quá hay chín quá thì rượu Sim
sau này sẽ có màu rất đẹp và thơm. Nghĩ đến đó thôi là tôi đã thèm lắm rồi. Chị em
cùng gặp nhau, nghỉ chút dưới bóng cây, kể về những trải nghiệm sau khi hái Sim,
cũng như nhắm hướng có nhiều quả để lần sau đi hái.
Sau những tràng cười giòn giã, cười đau cả bụng, cười khoe những hàm răng đen do
ăn quả Sim quả Mua chín, chúng tôi mới bảo nhau về. Đường về sao mà vừa xa vừa
khó đi, đi mãi vẫn không thấy lối về. Nắng trời chói chang, cái nắng làm chúng tôi
khát khô cả cổ, cái nắng làm chúng tôi rã rời khi lần mò đường về, cái nắng làm
chúng tôi nhận ra mình đã bị… lạc hướng. Giữa quả đồi mênh mông, lần đầu tiên
đám ma sơ chúng tôi mò vào sâu như thế. Cũng chỉ vì lúc đầu chỉ cắm mặt nhìn Sim
mà tới, chẳng biết trời đất nằm ở đâu. Hướng chúng tôi dắt nhau xuống là một con
dốc đầy cỏ găm, nhìn thấy con đường phía trước nhưng không có lối ra. Thoạt nhìn
xuống chân, tôi rùng mình sợ hãi, chẳng may có rắn hổ mang, hay rắn cạp nong, cạp
nia ở đây thì chết. Bỏ hướng đó, chúng tôi lại dắt nhau leo lên đỉnh đồi để tìm lại
hướng ban đầu. Lúc nãy thì cười vỡ bụng, giờ thì cười ra nước mắt. Kìa… từng dòng
máu đỏ bị cỏ cứa sâu vào bàn tay. Vừa đau, vừa sợ, vừa nắng, vừa khát… tôi thấy
thấm một trải nghiệm ngày đầu đi hái Sim. Nếu lạc Chúa, tôi có cảm nhận thấy bao
cái đau dồn dập như thế không. Chắc đau đớn lắm. Nhưng có một sự đau đớn mà cứ
tưởng như êm dịu khi lạc mất Chúa mà hồn tôi vẫn chẳng hề hấn một chút cảm xúc
gì.
Những mùa Sim chín rộ trên lưng đồi tràn sắc hương. Đồi Sim chín như đời sống
người Kitô hữu đầy sắc màu. Cũng vậy, có nhiều đồi Sim chín, thơm ngát cả lưng
trời, vẫn không quyến rũ được đoàn người bộ hành đi qua. Có những con người như
những cây Sim hoang, cô đơn một đời không mấy ai nhìn tới. Nếu mỗi người Kitô
hữu là một cây Sim, một Giáo xứ hay một Hội dòng là đồi Sim, thì nơi họ cũng ra
hoa, kết quả rất nhiều. Chúng ta cứ tới hái những trái ngon quả ngọt ấy, đương nhiên
không thể tránh được những quả bị héo, bị sâu ăn trên thân Sim, trên đồi Sim.
Ngày nay có nhiều người đi hái Sim về ngâm rượu, về bán, vì giá thành cao, nhiều
công dụng cho sức khỏe. Thì tôi cũng rất mong có nhiều người đi hái Sim trên mối
tương quan con người. Cũng như khi bạn hồ hởi vui mừng nhìn thấy một cây Sim
trĩu quả, bạn vin cành nhẹ nhàng để những quả Sim chín không bị rụng xuống đất.
Thì chúng ta cũng hãy tạo mối tương quan thật tốt với mọi người, vui mừng khi nhìn
thấy một người bạn như bà Êlisabét thấy Mẹ Maria năm xưa. Tất cả những khả năng
họ có, những điều tốt, điều dở như những quả Sim chín, quả Sim xanh trên thân mình
họ. Nhìn thấy được điều đó, thì không phải chỉ mùa Sim về mới ngập hương, không
phải chỉ quả đồi ấy ngập hương, mà cả Giáo xứ, cả Hội dòng, cả thế giới này ngập
hương Sim thơm ngát. Có những con người, có những đứa trẻ được coi là bất trị,
hay những đứa trẻ khuyết tật trong Mái ấm nhà tôi. Thoạt nhìn thì toàn thấy quả Sim
xanh, quả Sim non…nhưng những quả Sim ấy sẽ mau chín mọng khi được đón nhận
bằng sự trân trọng, quan tâm, và đón nhận như hình ảnh kì diệu của Thiên Chúa.
Mùa Sim chín vào đúng dịp lễ Mẹ Lên Trời, tôi thấy trên lưng trời, trên đám mây
rước Mẹ đầy sắc hương lòng tôn sùng Mẹ qua đời sống hàng ngày và qua tràng chuỗi
Mân Côi. Nghĩ đến bình rượu Sim sắp tới, tôi như thấy lớp men tình yêu Chúa đang
dậy hương. Thật ý nghĩa nơi giáo xứ tôi đang phục vụ có truyền thống đền tạ trái tim
Mẹ vào tháng Tám này, truyền thống này được khởi xướng từ thời Đức cha Cố Vinh
Sơn Phaolô Phạm Văn Dụ còn sống, khi ngài bị quản thúc 30 năm tại Thất Khê này.
Ước mong có một lớp men luôn sống động, và ước mong mọi người đều được thưởng
thức vị ngọt tình yêu Chúa, tình yêu đồng loại của rượu Sim ngay tại trần thế này.
COMMENTS