LM Nguyễn Trung Tây - Lời kinh chia trí
Lời kinh chia trí
Lần đó, em, tu sĩ, bước vào văn phòng của tôi, mặt buồn thiu. Em chào tôi, rồi buông mình, rớt xuống ghế. Em bình thường rạng rỡ vui tươi, bởi em nói, “Con phải là một tu sĩ cười tươi, bởi con đang đại diện Đức Giêsu.” Nhưng hôm nay, rõ ràng em không vui. Nụ cười thường nhật vắng bóng trên khuôn mặt.
Em uể oải, nhìn tôi, không nói chi! Tôi vẫn yên lặng, kiên nhẫn đợi chờ! Cuối cùng em cũng bật miệng nói,
— Cha ơi! Con thường xuyên chia trí trong giờ kinh nguyện. Con thấy con khó khăn tập trung tư tưởng trong giờ kinh Phụng Vụ. Trong thánh lễ, óc con lang man, tản mạng khắp nơi. Con nghĩ nhiều về mẹ con giờ này đang ốm nặng. Giờ Chầu Thánh Thể tối hôm qua, con ngồi đó trước mặt Chúa Thánh Thể, nhưng tâm hồn nghĩ về bài thi Lớp Tân Ước sáng hôm nay. Bài thi đầu tiên, con bị điểm D. Con mà ăn D nữa, chắc con về nhà, lấy vợ!…
Em nhìn tôi, mắt đỏ hoe hoe,
— Từ bao lâu rồi! Giờ kinh nguyện của con cũng là giờ con chia trí… Con thấy mình không xứng đáng với đời sống hiến dâng.
À! Bây giờ tôi đã hiểu tại sao em mất đi nét vui thường nhật!
Ơi em! Người tu sĩ thánh thiện của Chúa. Ai trong chúng ta chưa một lần trải qua những Lời Kinh Chia Trí. Ngay cả những vị thánh có tên trong sổ bộ các thánh, cha không nghĩ các ngài chưa bao giờ kinh nghiệm ít ra một lần (hoặc rất nhiều lần) những Lời Kinh Chia Trí.
Riêng tôi, tôi biết mình cũng đã bao nhiêu lần dâng lên thiên đàng những Lời Kinh Chia Trí. Giờ kinh Phụng Vụ sáng, giờ Chầu Thánh Thể, giờ kinh Phụng Vụ tối, tôi chia trí dài dài. Trong thánh lễ, tôi thấy mình đứng đó, miệng đọc Bài Phúc Âm, nhưng đầu óc nghĩ về bài giảng tôi chuẩn bị chia sẻ với cộng đoàn Dân Chúa. Tối tối, tay tôi lần tràng hạt, miệng đọc nho nhỏ Lời Kinh Mân Côi, nhưng hồn tôi đang ở một nơi khác, tôi nghĩ nhiều về những bực dọc đã trải nghiệm trong ngày. Tâm trí tôi hướng về một khoảng thời gian đã trôi vào trong quá khứ, những lời đã thốt ra từ cửa miệng, giờ không còn lấy lại được nữa!
Chia trí! Vâng, tôi biết mình chia trí, nhưng tôi vẫn đọc những lời kinh Phụng Vụ sáng khi bình minh buông rơi bên khung cửa, lời kinh Phụng Vụ chiều khi màn đêm chuẩn bị buông rơi.
Nhìn em, tôi dừng lại những dòng chia sẻ với người tu sĩ trẻ tuổi. Tôi chia sẻ với em hành trình đức tin của riêng tôi,
— Chia trí, nhưng cha vẫn bước tới với những Lời Kinh Mân Côi, tay vẫn đều đặn lần những hột chuỗi. Chia trí, nhưng cha vẫn miên man với những Lời Kinh Chia Trí. Trên hết tất cả, cha vẫn ước muốn dâng những lời kinh lên Thiên Chúa!
(Suy niệm LỜI KINH THẬT THÀ, Đồng Nai, 2022, 339-341)
COMMENTS