Chiếc áo Cha sờn vai (Tu xá Thất Khê)
Xuân Cát
Chiếc áo Cha sờn vai
Gà chưa gáy cha đã vội thức giấc,
Đi lấy hàng là những mớ rau
Mẹ ngồi chợ với đôi chút hoa màu
Tiền dành dụm nuôi đàn con khôn lớn.
Sáng mùa đông gió từng cơn rét buốt,
Cha khoác lên người chiếc áo sờn vai
Thêm áo mưa, cha nói tốt lắm rồi
Cũng đủ ấm, ngăn gió trời đất bụi.
Trời vừa sáng cha lên rừng đốn củi,
Chiều về nhổ mạ vụ cấy thu đông
Trời hoàng hôn bóng cha ngả giữa đồng
Cơm tối xong giục đàn con đi lễ.
Thời gian trôi, điệp khúc cha vẫn thế,
Nên áo cha ngày càng rộng thùng thình
Trên lưng cha cõng cả một khối tình
Vai trĩu nặng bao nhọc nhằn cha gánh.
Ngày con về trời vào thu gió lạnh,
Cha và con cùng nhịp bước sánh đôi
Mặc áo dòng tim đập trống liên hồi
Khi cha dặn giữ tinh tuyền màu áo.
Bao nhiêu năm con lên đường học đạo,
Mới thấu hiểu về chiếc áo cũ sờn vai
Cha chắt chiu cho con bước đường dài
Để con được mặc áo dòng tinh trắng.
Đầu đội lúp con nghiêng mình kính tặng,
Nụ cười rạng rỡ khi con nhớ ơn cha
Nguyện Chúa thương ban phúc đức chan hòa
Cho cha mẹ vui sống trong tình yêu Chúa.
COMMENTS