Cuộc Đời: Món Quà Vô Giá (Học viện Têrêsa Avila)

SHARE:

Cuộc Đời: Món Quà Vô Giá (Học viện Têrêsa Avila)

Cuộc Đời: Món Quà Vô Giá

Người ta thường nói cuộc đời là những chuyến đi. Có lẽ vậy! Đời càng dài thì đường đi càng xa. Cuộc đời đủ dài với những con người đã có những tháng năm trải đời, vượt qua những sóng gió, những biến cố lớn để khi nhìn lại họ thấy trân quý những gì đã trải qua. Cuộc đời thật đẹp với những ai biết trân trọng và yêu mến nó. Cuộc đời chính là món quà vô giá mà Thượng đế đã ban tặng cho con người. Sống trong đời, ai cũng từng một lần trải qua những hạnh phúc, đắng cay, những thành công, thất bại… Thượng đế muốn con người cảm nhận được những mùi vị của cuộc đời, hiểu được ý nghĩa và mang đến cho nó những điều tốt đẹp. Đôi khi con người không thể nói suông với những cảm xúc, mà phải trải qua những trải nghiệm thực sự mới có thể bộc lộ được hết ý nghĩa của nó. 

Điều đó đúng khi tôi có những trải nghiệm thật mới mẻ với chuyến đi thực tế tại Bệnh viện hồi sức Covid-19, quận 9. Nơi đây tôi được tiếp xúc với những con người có những mảnh đời khác nhau: đẹp có, dở dang có, đau khổ có và hạnh phúc cũng có. Có những mảnh đời đầy nước mắt của một gia đình, khi bố và mẹ đều ra đi, để lại ba đứa trẻ thơ mồ côi không người chăm lo! Khóc cho một cuộc đời! Sinh ra trong đời, tôi thấy mình thật may mắn ở trong gia đình tràn đầy niềm vui. Tôi được bố mẹ, các anh chi em, yêu thương và được đón nhận biết bao ơn lành từ Chúa. Chúa đã cho tôi cuộc đời này. Chúa dành riêng cho tôi hương vị ngọt ngào của yêu thương mà Chúa tặng ban. 

Bạn cũng như tôi, mỗi người chúng ta ai cũng có một cuộc đời, không ai giống ai, nhưng tất cả đều được bước vào cuộc đời với tất cả những gì là của mình: gia đình, người thân, bạn bè, công việc… sống thế nào cho ý nghĩa mới là lời đáp trả đúng nghĩa với Đấng đã tạo dựng và ban tặng cho ta cuộc đời này. 

Chủng virus Covid-19 đã đi vào cuộc đời của mỗi chúng ta, để lại những đau thương mất mát, bất an cho con người. Biết bao người bị vùi chôn trong thất vọng, còn gì ý nghĩa trong cuộc đời khi tang thương, chết chóc phủ lấp một khoảng trời u ám xám xịt nơi gia đình họ. Làm gì cho họ, làm gì để giúp họ tìm lại sức sống, niềm vui và ý nghĩa trong cuộc đời? 

Lời mời gọi của Đức Tổng Giám Mục Giáo phận Sài Gòn như cánh cửa giúp tôi được bước vào cuộc đời của họ. Với vai trò của một thiện nguyện viên, tôi có một tháng phục vụ tại Bệnh viện hồi sức Covid-19. Với tôi, đây là một trải nghiệm thực sự mới mẻ trong cuộc đời. Một chuyến đi chất chứa nhiều cảm xúc, sợ hãi, lo âu, nhưng cũng có niềm vui và đầy ý nghĩa. Đáng lẽ thời gian này có thể tôi đang ở một cộng đoàn nào đó để thực tập sứ vụ hè, nhưng chính đại dịch đã đưa tôi đến đây cho tôi cơ hội trải nghiệm thực tế. Tôi được thực tập đức yêu thương mà biết bao người mong muốn nhưng không có cơ hội. Trong khi đó, tôi lại may mắn hơn khi được tiếp xúc trực tiếp với bệnh nhân, được đồng cảm với những đau đớn của họ, được chạm đến nỗi đau của họ, khiến tôi yêu thương họ hơn, gắn bó với cuộc đời của từng bệnh nhân khi được họ chia sẻ. Lắng nghe những điều bệnh nhân chia sẻ, đâu đó trong câu chuyện của họ cũng có những cảm xúc mà tôi từng trải qua. Tôi từng chán nản và thất vọng, từng mất niềm tin vào cuộc đời này. Điều đó đã khiến tôi sống trong những tháng ngày mệt mỏi, chán chường dù có biết bao người động viên khích lệ, nhưng sự chán nản đã quật ngã nghị lực và ý chí phấn đấu nơi tôi.

Trải qua những đau thương và từ từ vực dậy qua chính những nỗi đau, tôi mới nhận ra một điều, trong mọi biến cố, tinh thần luôn là “vũ khí lợi hại” giúp mỗi người vượt qua tất cả những khó khăn. Tinh thần là người bạn giúp mỗi chúng ta đi qua khó khăn trong cuộc đời. Mất tinh thần ta chẳng làm được việc gì mà chỉ khiến người khác chán ngán khi đối diện với ta. Người mất tinh thần chỉ còn biết nghĩ quẩn, chỉ muốn tháo lui và bỏ cuộc. Thế nên tôi hiểu được cảm giác của từng bệnh nhân, họ lo lắng cho gia đình, cho mẹ cha, con cái… Chính nỗi lo ấy khiến họ bệnh càng thêm nặng. Đối diện với mỗi con người nơi đây, là được chạm vào những câu chuyện với những mảnh đời chất chứa bao nỗi buồn. Nhìn vào ánh mắt của họ, tôi nhìn thấy nỗi khát vọng được sống, nhưng cơn đau hoành hành khiến họ vật vã trong đau đớn. Động viên an ủi là liều thuốc tinh thần hiệu quả nhất cho mỗi bệnh nhân ngay lúc này. Vì vậy, tôi luôn cố gắng giúp họ tìm lại niềm vui, tạo cho họ một cảm giác thoải mái nhất mỗi khi chăm sóc, phục vụ. Tôi vui hơn khi thấy sức khỏe họ khá lên từng ngày. Nhìn thấy bệnh nhân cố gắng để chiến đấu giành lấy sự sống của mình khiến bản thân tôi thêm ý thức về sự sống của chính mình. 

Những tháng ngày ở đây, tôi mới chứng kiến được các bệnh nhân phải chống chọi cơn bệnh ra sao, các bác sĩ làm việc thế nào. Thời gian ở đây thực sự là một món quà mà Chúa đã dành tặng cho tôi. Có ai đó đã từng nói: “Thời gian là tài nguyên công bằng nhất”, không ai nhiều hơn hay ít hơn ai. Mỗi người tùy vào hoàn cảnh mà họ xem thời gian như là điều gì đó để đón nhận nó như nó là, con người có thế nào thì thời gian vẫn là nó, vẫn trôi qua như một nguyên lý thường hằng bất biến. 
Thời gian có thể là quá trình cho một tế bào trong phôi thai dần hình thành và phát triển, là câu trả lời cho những ai nỗ lực cố gắng chạm tới những ước mơ, là cơ hội để cho ai đó nhìn nhận và sửa chữa lỗi lầm, là chốn yên bình cho ai nghỉ ngơi sau một chặng đường dài mệt mỏi. 
Thời gian như là điều gì đó quý giá mà mỗi chúng ta đang nắm bắt và tận hưởng. Nhưng có ai biết được thời gian lại là mối đe dọa cho những bệnh nhân đang ngày đêm gồng mình chống chọi chiến đấu với tử thần. Ngày hay đêm với họ chẳng còn quan trọng, thoi thóp bên ống thở với những cơn ho kéo dài chỉ khiến họ thêm đau đớn, và với tôi thời gian trong thời điểm này lại là món quà quý giá hơn bao giờ hết, thời gian cho tôi những bài học quý giá. 

Cho đi hơn là lãnh nhận! Là điều tôi nhận ra lúc này, tôi cho họ thời giờ của mình, cho họ nụ cười, lời động viên, khích lệ, và niềm vui là những gì tôi nhận được. Thời gian cho tôi lớn lên trong nhận thức, thời gian cũng là cơ hội để tôi nhìn ra được ý nghĩa mới mẻ trong thời cuộc, tất cả rồi sẽ qua đi nhưng tình người vẫn luôn là bản tình ca bất hủ đọng lại trong tim tôi, tim bạn khi cất lên lời ca tình người. 

Một tháng tuy không dài nhưng cũng đủ để cá nhân tôi cảm nghiệm được công việc của những y bác sĩ, nhân viên điều dưỡng trong bộ trang phục bảo hộ bao kín, nỗi khát khao mong mỏi của từng thiện nguyện viên cùng hướng về bệnh nhân, nỗi tê tái u buồn của các bệnh nhân gồng mình chống chọi trên giường bệnh. Nơi đây, còn có một âm thanh làm người ta ghê sợ, không phải tiếng nói, nhưng là tiếng từng chiếc máy trợ thở, nhịp đếm SPO2 nghe như tiếng đếm ngược sinh mạng của bệnh nhân. 

Như một bức tranh tổng thể dần tái hiện tất cả những gì tôi được chứng kiến! Có đi mới biết được cảm giác của tất cả những con người nơi đây, điều đó cho tôi lấy làm cảm kích, không phải vì những gì mình đã làm được, nhưng cho tôi hiểu được giá trị của tình người. Cuộc đời chẳng có bao lâu, sinh ra rồi sẽ chết đi, để lại cho đời những gì nếu không phải là tình yêu. Tình yêu không chỉ là việc đón nhận, nhưng còn là khả năng biết cho đi và cống hiến! 

Đại dịch còn đó như dấu chấm hỏi thách thức một hồi kết, nhưng tình người còn đó là những câu trả lời cho bạn, cho tôi. Dẫu thời gian có qua đi, dẫu cuộc đời có thay đổi thì tình người vẫn còn đó như món quà mà chúng ta trao cho nhau và sẽ mãi như thế và không bao giờ là dấu chấm hết. 

Maria Thùy Trang 
Học viện Têrêsa Avila

COMMENTS

Tên

Bác Ái,60,Bài Giảng Audio,69,Bản tin,1541,BảnTin,1,bâcsi,1,Cáo Phó,60,Chuyên đề,191,Cộng Đoàn,759,Đời tu,8,Gia đình Đa Minh,34,Giáo dục,129,Giáo Hội Hoàn vũ,699,Giáo Hội Việt Nam,353,Giới Thiệu,2,Góc Bếp,1,Hạnh Các Thánh,1,Hội Dòng,1037,Hội Thánh,307,Kiến Thức,71,Kiến Thức Phổ Thông,2,Lời Chúa,3,Mùa Chay và Phục Sinh,1212,Mùa Thường Niên,2344,Mùa Vọng,1,Mùa Vọng và Giáng Sinh,508,Mục Vụ Giáo Xứ,74,Nhà An Dưỡng,4,Nhà Huấn Luyện,182,Núi Thánh Phục Sinh,1,Phụng vụ,3,Radio,126,Radio Tâm Ca,83,RVA,23,Suy Niệm,4621,Suy niệm,1092,Suy Tư,2,Suy Tư - Cảm Nghiệm,687,Sứ Vụ,47,Sư Vụ,4,Sứ vụ,218,Sứ Vụ Giáo Dục,4,Sức khỏe,119,Sưu Tầm,141,Tài liệu,521,Tập San Lên Đường,565,Thần Học,1,Thế giới nhìn từ Vatican,1,Thông Tin,951,Thời Sự,455,Trong nước,2,Truyền Giáo,6,Vatican News,11,Văn Bản,23,Văn Hóa Nghệ Thuật,1986,Văn-Thơ,1,vi,2,Video Clips,1601,Video Nhạc - Phim,568,Videos,7,Youth Radio,52,
ltr
item
HỘI DÒNG NỮ ĐA MINH GÒ VẤP: Cuộc Đời: Món Quà Vô Giá (Học viện Têrêsa Avila)
Cuộc Đời: Món Quà Vô Giá (Học viện Têrêsa Avila)
Cuộc Đời: Món Quà Vô Giá (Học viện Têrêsa Avila)
https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEglX3DpXnJfhXX2er4BFHglbYfCBcU8O3eEI5nmIFnqFp1ouUSspiFUGLRk1UpKtiChX_6_3Rze05JYh9bbLr3R1iMVN-WnoWy2WL6XIrmar95w1MJf5ZPdXmlASagNmK1QAAHdY4taG3OU-zU200IItNel_VQuHj4b-nCX-AcfISkGgIHVV_C1X_SW=w740-h554
https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEglX3DpXnJfhXX2er4BFHglbYfCBcU8O3eEI5nmIFnqFp1ouUSspiFUGLRk1UpKtiChX_6_3Rze05JYh9bbLr3R1iMVN-WnoWy2WL6XIrmar95w1MJf5ZPdXmlASagNmK1QAAHdY4taG3OU-zU200IItNel_VQuHj4b-nCX-AcfISkGgIHVV_C1X_SW=s72-w740-c-h554
HỘI DÒNG NỮ ĐA MINH GÒ VẤP
https://www.daminhgovap.org/2021/11/cuoc-oi-mon-qua-vo-gia-hoc-vien-teresa.html
https://www.daminhgovap.org/
https://www.daminhgovap.org/
https://www.daminhgovap.org/2021/11/cuoc-oi-mon-qua-vo-gia-hoc-vien-teresa.html
true
3295611318363260226
UTF-8
Loaded All Posts Not found any posts VIEW ALL Xem bài Reply Cancel reply Delete Bởi Home TRANG POSTS View All RECOMMENDED FOR YOU NHÃN ARCHIVE SEARCH ALL POSTS Không tìm thấy bài viết phù hợp với yêu cầu Back Home Sunday Monday Tuesday Wednesday Thursday Friday Saturday Sun Mon Tue Wed Thu Fri Sat January February March April May June July August September October November December Jan Feb Mar Apr May Jun Jul Aug Sep Oct Nov Dec just now 1 minute ago $$1$$ minutes ago 1 hour ago $$1$$ hours ago Yesterday $$1$$ days ago $$1$$ weeks ago more than 5 weeks ago Followers Follow THIS PREMIUM CONTENT IS LOCKED STEP 1: Share to a social network STEP 2: Click the link on your social network Copy All Code Select All Code All codes were copied to your clipboard Can not copy the codes / texts, please press [CTRL]+[C] (or CMD+C with Mac) to copy Table of Content