Truyện ngắn ĐƯỜNG TỬ TỨC - Lm Nguyễn Trung Tây

SHARE:

Truyện ngắn ĐƯỜNG TỬ TỨC - Lm Nguyễn Trung Tây

Cha Trung Tây trong buổi trình diễn fashion, Áo Dài Việt Nam
Truyện ngắn ĐƯỜNG TỬ TỨC 
Lm Nguyễn Trung Tây


...Tưởng rằng trên thế gian này chỉ mình tôi cô quả, không vợ không con. Nhưng không, cũng có người vào ngày lễ Father’s Day không có con cái mua quà. Gặp mặt, tôi cắc cớ hỏi, 
- Lấy vợ lâu chưa?
- Cũng chục năm rồi? 
- Chục dư hay chục thiếu? 
- Chục dư. 
- Mười hai năm rồi mà vẫn chưa có con?
- Chưa! 

Đang cầm tờ giấy trên tay, nhưng không có viết. Thấy người đó cây viết cài túi áo, tôi hỏi,
- Cho mượn cây viết được không ông bạn? 
Cầm viết nắn nót được mới mấy nét chữ, viết hết mực. Tôi bực mình, nghĩ thầm trong đầu,
- Cây viết đen bự, nhìn mới tinh thế này mà lại hết mực. Hèn chi không con là phải! 

Nghĩ vậy thôi, nhưng tôi không dám nói ra. Nhưng hình như người đối diện có họ hàng với bà thầy bói năm xưa. Ông thần đoán được tư tưởng hắc ám của tôi. Hắn hỏi vặn ngược, 
- Còn ông, viết mực đầy đủ, mặt mũi nhìn cũng bơ sữa đế quốc lắm mà. Vậy sao cũng lại kém đường tử tức? 

Tôi kể cho bà chị cưỡi kăng-ga-ru nghe nguyên văn, 
- Bà nội biết không? Nghe hắn chơi tui sát ván như vậy, tui tưởng như bị đâm một cái bặp vào vết thương lòng. Thiếu chút xíu nữa là tui chơi luôn Bình Long anh dũng tập 2 màn ảnh 3D! 

Bà chị không an ủi thì thôi, lại còn mắng tôi mấy mắng,
- Cậu! Cái tánh hung hăng con bọ hung. Cả đời vẫn chưa chừa. Hèn chi ế… Tôi tính gây lộn với bả. Nhưng nhớ lại thời gian ở đảo, bả ấy cũng tử tế với tôi, nên tôi nhịn. Hồi đó, trong khi hải tặc bò lổm ngổm như cua càng trên khoang thuyền, con gái bị bắt, từng người đang bị xô đẩy lôi kéo sang tàu Thái, con trai đã bị chém đứt cần cổ mấy tên rồi. Tới phiên tôi, tên hải tặc giơ cao mã tấu. Tôi nhìn lên bầu trời, chỉ kịp lẩm nhẩm mấy lời thật nhanh xin lỗi bố mẹ cho những lầm lỗi. Nhưng nàng đã nhào tới, cản ngang lại đường mã tấu. Lưng người tình trung học của tôi hứng trọn đường dao. Máu đỏ vọt ra có vòi từ bờ vai thanh xuân con gái mười bẩy. Người đẹp tranh lụa nhìn tôi. Nàng không nhăn một vết nhăn trên trán bởi đường chém. Nhưng nàng mỉm cười, mắt từ từ nhắm lại, thân hình đổ xuống che cản lại thân xác tôi. 

Tôi hét lên, ngã xuống, bất tỉnh! 

Khi tôi mở mắt ra. Trong thần mắt điên loạn, tôi nhận ra trên một khoang thuyền, giờ này chỉ còn lại những thân xác còm cõi năm mươi, sáu mươi. Thanh niên, tên bị chém đứt đầu, tên bị đẩy xuống biển, con gái bị bắt mang sang tàu Thái. Tất cả đều đã biến mất hết, giờ này chỉ còn lại trên một mảng thuyền rách nát những thân xác già nua và một thằng thanh niên điên. Thuyền gỗ bấp bênh bềnh bồng phận nghèo và phận điên trên mặt sóng biển. Ngày này nối tiếp ngày kia, hết đêm dài lại tới đêm thâu, bao nhiêu con tàu quốc tế đi ngang qua nhắm mắt làm ngơ. Bao nhiêu lần những người sống sót quỳ xuống lạy van tàu cộng sản đi ngang tròng dây cứu vớt kéo về lại sông Sài Gòn. Nhưng trời cao tiếp tục bịt tai, không nghe, nhắm mắt, không nhìn. Cho nên thiên hạ còm cõi trên một khoang thuyền tỉnh bơ lấy dao xẻ thịt nhau ăn. Thịt tươi được nướng bởi lửa trời, ngon hơn thịt sườn nướng. Ngày cuối cùng, mấy tiếng đồng hồ trước khi con thuyền gỗ tắp vào bờ biển Mã Lai, thiên hạ đã cầm dao, kiên nhẫn chờ. Người ta đợi giây phút tôi ngưng thở, thọc con dao vào tim, lôi ra trái tim người điên ăn sống!!! 

Thấy mặt tôi dài ra, bà chị biết liền, 
- Thôi, chuyện cũ đã qua rồi. Còn cứ nhớ để làm gì? 

Tôi nhìn bà chị, không dám nói với bả. Nếu nàng còn sống, chúng tôi đã làm đám cưới ở trên đảo. Bà chị họ đứng ra đại diện đằng trai. Cô dâu không có bố mẹ, họ hàng. Thì cũng chẳng sao! Nhưng hôm đám cưới trên đồi Tôn Giáo, tôi mặc quần áo viện trợ. Nhưng nàng, nghèo thì nghèo, tỵ nạn thì tỵ nạn, vẫn phải khăn voan cô dâu trắng toát đội lên đầu. Nhưng tội nghiệp cho nàng và cho tôi! 

Giấc mộng thủy chung không thành, 
À ơi, anh về (là) anh hóa điên. 

Gần một năm ở trên đảo Pulau Bidong, tôi ăn nói lảm nhảm như thằng điên. Hồi nằm trong Bệnh Viện Sick Bay, tôi mê man bệnh nặng, cho nên bả chịu khó nấu cháo. Hai tay bê lên bệnh viện Sick Bay nuôi tôi hằng ngày. Mà cái bà này cũng có trí nhớ dai. Lúc còn ở bên Việt Nam, lâu lâu bả làm bộ ghé vào nhà tôi chơi, miệng vờ vịt nói ghé vào thăm bố mẹ tôi. Nhưng thiệt tình ra là bả đàn đúm với bà chị Hương của tôi. Hai bả trốn nhà nói dối đi học thêm, nhưng tình thiệt là rủ nhau đi bum nhảy đầm. Có lần, bả thấy tôi đau nằm trên giường như một con chó ghẻ. Bả hỏi, “Mày đau hả? Thích ăn phở hay ăn cháo?” Tôi cuộn mền che kín mặt, miệng lúng búng, “Bà nội ơi, tui khoái ăn cháo thịt heo bầm, rắc trên mặt một chút tiêu”. Tôi chỉ nói có một lần, mà bà nầy có trí nhớ dai. Ngày nào cũng vậy, chiều chiều, bả dẫn đứa con gái lên bệnh viện Sick Bay thăm thằng em. Thấy bả bê tô cháo vào trong bệnh viện, trăm lần là cả trăm, tôi khóc gần chết. Phần tủi thân cho phận mình, không bố mẹ, không chị Hương, phần tủi thân mồ côi. Nàng đã chết rồi, vợ tôi đã đưa thân ra đỡ mạng cho tôi. Nếu không, đầu tôi đã lìa khỏi cổ! Cứ thế, thấy bà chị họ và tô cháo thịt bò bầm rắc tiêu, tôi khóc mùi mẫn. Nhưng có lẽ bởi những hạt nước mắt đổ xuống sàn gạch bệnh viện Sick Bay trên đảo Pulau Bidong, đôi mắt vàng bệch dần dần đen lại. Mắt thôi vàng, đôi mắt tôi lại ướt rượt. Khi cười chân mắt lại thấp thoáng cái đuôi. Mà cũng có lẽ bởi tấm lòng tử tế của bà chị, tôi quyết tâm thôi không nằm khóc trên giường bệnh nữa. Tôi đứng dậy, tập đi lại những bước đi trong đời. Chiều chiều, tôi ra ngồi trên ghềnh đá, mắt dõi nhìn chân trời. Tôi hy vọng vợ tôi quay về lại với tôi. Tôi cứ ngồi như thế. Cho mãi tới khi bà chị dẫn con nhỏ thò lò mũi xanh ra gềnh đá đánh thức tôi ra khỏi cơn mê, 
- Thôi, đi về nhà, ăn cơm. 

Nghe nói tới chữ nhà, tôi mủi lòng, nước mắt nước mũi dòng dòng, khóc như cha chết mẹ chết. Tôi thương tôi, thương vợ tôi đã bỏ xác trên mặt biển để tôi vẫn còn cái đầu trên mảnh hình hài tang thương. Tôi thương bà chị họ và đứa cháu gái cực nhọc vất vả vì thằng em điên có biệt danh “Ông khùng!” 

Bà chị tôi ái ngại, 
- Nói cậu đừng giận. Chuyện cũ cũng đã hơn hai mươi năm rồi. Thôi để cho mợ ấy yên nghỉ trên mặt biển đi. Cậu cứ mang vong linh mợ vào đời sống, chẳng trách chi số cậu cô quả. 

Tôi nhìn bà chị, miệng lúng búng,
- Thôi đi bà nội! 

(Trích ÔNG GIÁO BÁN MẮM, "Đường Tử Tức," 133-149)

COMMENTS

Tên

Bác Ái,60,Bài Giảng Audio,69,Bản tin,1541,BảnTin,1,bâcsi,1,Cáo Phó,60,Chuyên đề,191,Cộng Đoàn,759,Đời tu,8,Gia đình Đa Minh,34,Giáo dục,129,Giáo Hội Hoàn vũ,699,Giáo Hội Việt Nam,353,Giới Thiệu,2,Góc Bếp,1,Hạnh Các Thánh,1,Hội Dòng,1037,Hội Thánh,307,Kiến Thức,71,Kiến Thức Phổ Thông,2,Lời Chúa,3,Mùa Chay và Phục Sinh,1214,Mùa Thường Niên,2344,Mùa Vọng,1,Mùa Vọng và Giáng Sinh,508,Mục Vụ Giáo Xứ,74,Nhà An Dưỡng,4,Nhà Huấn Luyện,182,Núi Thánh Phục Sinh,1,Phụng vụ,3,Radio,126,Radio Tâm Ca,83,RVA,23,Suy Niệm,4623,Suy niệm,1092,Suy Tư,2,Suy Tư - Cảm Nghiệm,687,Sứ Vụ,47,Sư Vụ,4,Sứ vụ,218,Sứ Vụ Giáo Dục,4,Sức khỏe,119,Sưu Tầm,141,Tài liệu,521,Tập San Lên Đường,565,Thần Học,1,Thế giới nhìn từ Vatican,1,Thông Tin,951,Thời Sự,455,Trong nước,2,Truyền Giáo,6,Vatican News,11,Văn Bản,23,Văn Hóa Nghệ Thuật,1986,Văn-Thơ,1,vi,2,Video Clips,1601,Video Nhạc - Phim,568,Videos,7,Youth Radio,52,
ltr
item
HỘI DÒNG NỮ ĐA MINH GÒ VẤP: Truyện ngắn ĐƯỜNG TỬ TỨC - Lm Nguyễn Trung Tây
Truyện ngắn ĐƯỜNG TỬ TỨC - Lm Nguyễn Trung Tây
Truyện ngắn ĐƯỜNG TỬ TỨC - Lm Nguyễn Trung Tây
https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEiqWAlwcwyL9AUqMB2Li1_d97N9BiWLg9nTGxmPQ0ZhCpma651XHfdKfaqG-XrdybTuEF4QeuQIab9CH2vp--JRv9H6ofav6h17_bg74xsEGPk7Osw16Rwp0PnxrtdluNmjibxzwexwUixjFXQhLX_i2aCBdQrGsNOz7rLJ4sIsqSWpjhYijw7ek8vW=w717-h955
https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEiqWAlwcwyL9AUqMB2Li1_d97N9BiWLg9nTGxmPQ0ZhCpma651XHfdKfaqG-XrdybTuEF4QeuQIab9CH2vp--JRv9H6ofav6h17_bg74xsEGPk7Osw16Rwp0PnxrtdluNmjibxzwexwUixjFXQhLX_i2aCBdQrGsNOz7rLJ4sIsqSWpjhYijw7ek8vW=s72-w717-c-h955
HỘI DÒNG NỮ ĐA MINH GÒ VẤP
https://www.daminhgovap.org/2021/10/truyen-ngan-uong-tu-tuc-lm-nguyen-trung.html
https://www.daminhgovap.org/
https://www.daminhgovap.org/
https://www.daminhgovap.org/2021/10/truyen-ngan-uong-tu-tuc-lm-nguyen-trung.html
true
3295611318363260226
UTF-8
Loaded All Posts Not found any posts VIEW ALL Xem bài Reply Cancel reply Delete Bởi Home TRANG POSTS View All RECOMMENDED FOR YOU NHÃN ARCHIVE SEARCH ALL POSTS Không tìm thấy bài viết phù hợp với yêu cầu Back Home Sunday Monday Tuesday Wednesday Thursday Friday Saturday Sun Mon Tue Wed Thu Fri Sat January February March April May June July August September October November December Jan Feb Mar Apr May Jun Jul Aug Sep Oct Nov Dec just now 1 minute ago $$1$$ minutes ago 1 hour ago $$1$$ hours ago Yesterday $$1$$ days ago $$1$$ weeks ago more than 5 weeks ago Followers Follow THIS PREMIUM CONTENT IS LOCKED STEP 1: Share to a social network STEP 2: Click the link on your social network Copy All Code Select All Code All codes were copied to your clipboard Can not copy the codes / texts, please press [CTRL]+[C] (or CMD+C with Mac) to copy Table of Content