Chúa ơi!... (Tu viện Rosa)
Chúa ơi!...
Chúa ơi, thao thức đêm trường,
Lòng thương nhân thế bao đường khổ đau
Quê hương chiếc nón che đầu
Giờ đang rên xiết, khổ sầu Chúa ơi!!
Người đau đớn, kẻ qua đời
Trẻ em mất mẹ, con thời mất cha
Gia đình chia cách, xót xa
Công nhân mất việc, tiền nhà kiếm đâu?
Chúa ơi thao thức năm canh
Những người tình nguyện chẳng đành lo thân
Một khuya hai sớm ân cần
Chăm lo giặt giũ, âm thầm hy sinh
Hỏi han, cơm nước, tận tình
Lo cho người bệnh hơn cho chính mình
Cho dù giữa chốn tử sinh
Chỉ mong dịch bệnh tình hình khả quan
Thiện nguyện viên của các nhà
Vẫn đang ở đó, tăng ca từng giờ
Giấc ngủ chẳng đủ để mơ
Bữa ăn vội vã, chẳng chờ đủ no
Bảo hộ kín quá làm sao
Ngày đầu khó thở, nhưng sau quen dần
Quen vì chữ nghĩa chữ ân
Bao nhiêu người bệnh bấy nhiêu người nhà
Dù tình yêu ấy bao la
Làm sao ôm cả đất trời hôm nay?
Khóc cười cho thế gian này
Một đời tất tả, mấy hồi tan nhanh
Chỉ còn một thứ để dành
Tình yêu trao hiến sẽ thành thiên thu
Đôi tay phục vụ dịu dàng
Nâng niu từng mảnh đời vàng Chúa ban
Trái tim nồng ấm chứa chan
Đêm ngày chẳng quản trao ban ân tình
Tấm lòng tận tụy hy sinh
Được tô thắm đẹp bởi tình gửi trao
Chúa thương Chúa hãy cùng đi
Bên con bên họ, bên bao gia đình
Ủi an, nâng đỡ hết tình
Vơi đi thống khổ gian trần Chúa ơi
Tin tưởng vào Chúa không ngơi
Xin dâng lên Chúa cảnh đời hôm nay.
Những ngày phục vụ...
Monica Ngọc Điệp
Tu viện Rosa
COMMENTS