BÃO
Kính viếng bao kiếp người mãi mãi ra đi trong dòng lũ buốt lạnh và thương gửi biết bao đồng bào đang đối mặt với cơn bão dữ.”
BÃO
Em đang đọc sách thì có bạn chia sẻ một đoạn clip ghi hình bao khó khăn thiếu thốn, cả nguy hiểm mà bao đồng bào miền Trung đang gặp phải. Xem clip đó, lòng em cảm thấy xót xa và thôi thúc viết bài thơ này. Bài thơ như một món quà thiêng liêng gửi đến đồng bào miền xa, như một lời cầu nguyện cho mau mưa thuận gió hoà, quốc thái dân an.
Ôi con sóng cuộn trào trên mặt biển,
Từng mạng người theo dòng nước trôi xa...
Ôi trời đất có chút lòng cảm thấu!
Cơn bão này xin cho chóng đi qua.
Bao gia đình lâm vào cảnh lầm than
Dòng chảy xiết cuốn con và cuốn mẹ...
Để lại cha bất lực nhìn cơn lũ,
Cuốn sạch đi mọi nguyện ước tương lai.
Nhân thế rằng: “Chúa Trời ở nơi đâu
Mà đau khổ và thiên tai vẫn vậy?
Tin hết mực, yêu hết lòng làm gì
Khi Thiên Chúa khôn dò khôn thấu tỏ?”
Con giật mình trước câu hỏi của họ
Tự hỏi mình: “Thiên Chúa thật từ bi?”
Nếu Ngài có yêu loài người như thế
Cớ sao để bao kiếp người lạnh lẽo
Nay vùi dập trong cuộn sóng tái tê?
Nhưng gẫm lại đâu phải do Ý Chúa
Bởi con người cứ phá rừng hạ cây
Để môi trường phải "chảy máu từng giọt"
Rồi bây giờ mình trách người nào đây?
Con chỉ biết chắp tay và nguyện cầu,
Cho bão tố mau mau không còn nữa.
Để mọi nhà lại hòa hơi ấm lửa,
Mọi con người lại sống đời bình an.
Lạy Chúa Trời, Đấng Hóa Công kì diệu
Xin thương xót ba miền Bắc Trung Nam,
Rủ lòng lành dẹp tan cơn sóng dữ,
Đang ồ ạt đánh vào nước chúng con!
Ngọn Nến Nhỏ
COMMENTS