Thứ Sáu Tuần IV Mùa Thường Niên
Chúa đã thứ tha tội lỗi của người, và tán dương sức mạnh của người đến muôn đời. Chúa đã ban cho người giao ước vương quốc và ngôi báu vinh quang trong Israel. (Hc 47, 13)
© Biblioteca Apostolica Vaticana
|
Như miếng mỡ lóc ra khỏi thịt con vật tế lễ thế
nào, thì Đavít được chọn giữa con cái Israel như vậy. Người dỡn với sư tử như dỡn
với chiên con và đùa với gấu như đùa với những chiên con. Khi còn trẻ, nào người
đã chẳng hạ sát tên khổng lồ và rửa nhục cho dân, khi vung dây ném đá đánh ngã
tên Goliath kiêu căng đó sao? Vì người đã kêu cầu Thiên Chúa toàn năng, và Chúa
đã ban sức mạnh cho người để hạ sát tên chiến sĩ hùng dũng, để nâng cao lòng
can đảm của dân người. Nhờ thế, người được tôn vinh như đã giết mười ngàn, được
ca tụng vì những lời Chúa chúc lành, và được người ta trao tặng triều thiên
vinh quang, vì người đã tiêu diệt quân thù chung quanh, đã thanh toán bọn giặc
Philitinh cho đến ngày nay, đã đập tan sức mạnh chúng đến muôn đời. Trong mọi
việc, người dùng lời ca khen mà tuyên xưng Đấng Thánh Tối Cao; người thành tâm
ca tụng Chúa, và yêu mến Thiên Chúa đã sáng tạo người, đã cho người quyền năng
chống lại quân thù. Người thành lập ca đoàn trước bàn thờ Chúa, để hoà nhịp những
bài thánh ca. Người tổ chức những cuộc lễ huy hoàng, quy định đầy đủ chu kỳ thời
gian, để họ ca tụng thánh danh Chúa, và từ sáng sớm, họ biểu dương sự thánh thiện
của Thiên Chúa. Chúa đã thứ tha tội lỗi của người, và tán dương sức mạnh của
người đến muôn đời. Chúa đã ban cho người giao ước vương quốc và ngôi báu vinh
quang trong Israel.
Tin Mừng:
Mc 6:14-29
Khi ấy, vua Hêrôđê nghe nói về Chúa Giêsu, vì
danh tiếng Người đã lẫy lừng, kẻ thì nói: “Gioan Tẩy giả đã từ cõi chết sống lại,
nên ông đã làm những việc lạ lùng”; kẻ thì bảo: “Đó là Êlia”; kẻ khác lại rằng:
“Đó là một tiên tri như những tiên tri khác”. Nghe vậy, Hêrôđê nói: “Đó chính
là Gioan trẫm đã chặt đầu, nay sống lại”. Vì chính vua Hêrôđê đã sai bắt Gioan
và giam ông trong ngục, nguyên do tại Hêrôđia, vợ của Philipphê anh vua mà vua
đã cưới lấy. Vì Gioan đã bảo Hêrôđê: “Nhà vua không được phép chiếm lấy vợ anh
mình”. Phần Hêrôđia, nàng toan mưu và muốn giết ông, nhưng không thể làm gì được,
vì Hêrôđê kính nể Gioan, biết ông là người chính trực và thánh thiện, và giữ
ông lại. Nghe ông nói, vua rất phân vân, nhưng lại vui lòng nghe. Dịp thuận tiện
xảy đến vào ngày sinh nhật Hêrôđê, khi vua thết tiệc các quan đại thần trong
triều, các sĩ quan và những người vị vọng xứ Galilêa. Khi con gái nàng Hêrôđia
tiến vào nhảy múa, làm đẹp lòng Hêrôđê và các quan khách, thì vua liền nói với
thiếu nữ ấy rằng: “Con muối gì, cứ xin, trẫm sẽ cho”, và vua thề rằng: “Con xin
bất cứ điều gì, dù là nửa nước, trẫm cũng cho”. Cô ra hỏi mẹ: “Con nên xin gì?”
Mẹ cô đáp: “Xin đầu Gioan Tẩy Giả”. Cô liền vội vàng trở vào xin vua: “Con muốn
đức vua ban ngay cho con cái đầu Gioan Tẩy Giả đặt trên đĩa”. Vua buồn lắm,
nhưng vì lời thề và vì có các quan khách, nên không muốn làm cho thiếu nữ đó buồn.
Và lập tức, vua sai một thị vệ đi lấy đầu Gioan và đặt trên đĩa. Viên thị vệ liền
đi vào ngục chặt đầu Gioan, và đặt trên đĩa trao cho thiếu nữ, và thiếu nữ đem
cho mẹ. Nghe tin ấy, các môn đệ Gioan đến lấy xác ông và mai táng trong mồ.
Suy niệm:
Suy niệm:
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu – Tiếng Việt
COMMENTS