Thứ Bảy Tuần IV Mùa Thường Niên
Ta ban cho ngươi một tâm hồn khôn ngoan minh mẫn, đến nỗi trước ngươi, chẳng một ai sánh bằng, và sau ngươi, cũng chẳng có ai bì kịp. (1V 3,12)
![]() |
© Biblioteca Apostolica Vaticana
|
Bài đọc 1:
1 V 3:4-13
Trong những ngày ấy, Salomon đến Gabaon để dâng
hy lễ, vì đây là nơi cao rộng nhất. Salomon dâng trên bàn thờ này một ngàn lễ vật
toàn thiêu. Tại Gabaon ban đêm, Chúa hiện ra cùng Salomon trong giấc mộng, và
phán rằng: “Ngươi muốn gì thì hãy xin, Ta sẽ ban cho ngươi”. Salomon thưa:
“Chúa đã tỏ lòng rất nhân hậu đối với cha con là Đavít, tôi tớ Chúa, vì người
đã sống trước tôn nhan Chúa trong chân lý và công bình, đã ăn ở ngay thẳng đối
với Chúa. Chúa đã dành cho người một lòng nhân hậu lớn lao, đã ban cho người đứa
con trai hiện đang ngồi trên ngôi báu của người. Và giờ đây, lạy Chúa là Thiên
Chúa, Chúa khiến tôi tớ Chúa cai trị kế vị Đavít thân phụ con. Nhưng con chỉ là
một trẻ nhỏ, không biết đường đi nước bước. Tôi tớ Chúa đang sống giữa dân Chúa
chọn, một dân đông đảo không thể đếm và ước lượng được. Vậy xin Chúa ban cho
tôi tớ Chúa tâm hồn ngoan ngoãn để đoán xét dân Chúa, và phân biệt lành dữ, vì
ai có thể xét xử dân này, một dân của Chúa đông đảo thế này”.
Điều Salomon kêu xin như trên đã làm đẹp lòng
Chúa, nên Chúa phán cùng Salomon rằng: “Vì ngươi đã xin điều đó, mà không xin sống
lâu, được giàu có, của cải, mạng sống quân thù, lại xin cho ngươi được khôn
ngoan để biết xét đoán, thì đây Ta ban cho ngươi điều ngươi xin, và ban cho
ngươi một tâm hồn khôn ngoan minh mẫn, đến nỗi trước ngươi không có ai giống
như ngươi, và sau ngươi không có ai bằng ngươi. Cả những điều ngươi không xin,
như giàu có và vinh quang đến nỗi từ trước đến giờ, trong các vua, không vua
nào được như ngươi, Ta cũng ban cho ngươi.
Tin Mừng:
Mc 6:30-34
Khi ấy, các tông đồ hội lại bên Chúa Giêsu và
thuật lại với Người mọi việc các ông đã làm và đã giảng dạy. Người liền bảo các
ông: “Các con hãy lui vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi một chút”. Vì lúc ấy dân
chúng đến tấp nập đến nỗi các tông đồ không có thì giờ ăn uống. Vậy các ngài xuống
thuyền, chèo tới một nơi vắng vẻ hẻo lánh. Thấy các ngài đi, nhiều người hiểu
ý, và từ các thành phố, người ta đi bộ kéo đến nơi đó và tới nơi trước các
ngài. Lúc ra khỏi thuyền, Chúa Giêsu thấy dân chúng thật đông, thì động lòng
thương, vì họ như đàn chiên không người chăn, và Người dạy dỗ họ nhiều điều.
Suy niệm:
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu – Tiếng Việt
COMMENTS