Lời Thư của Một Cô Gái Vũ Hán Trong Tâm Dịch Corona.
Virus này mang đến cái chết và sự sợ hãi. Mọi người nhìn thấy sự lây nhiễm qua biên giới và họ sợ hãi nó lây cho con cái, cha mẹ, cho chính họ. Nhưng virus cũng tiết lộ một sự thật đáng kinh ngạc - rằng tất cả chúng ta đều có mối liên hệ với nhau, chặt chẽ hơn nhiều so với chúng ta tưởng.
Nữ nhà báo Yuli Yang, một người Vũ Hán. |
Hãy
Cầu Nguyện cho người dân Vũ Hán.
Nguyện
xin Chúa thương chữa lành, nâng đỡ họ trong lúc đang bị thử thách quá đau
thương này.
**********
Nguyễn Thị Bích Hậu
Chuyển ngữ
Hãng CNN của Mỹ mới đây đăng tải một bức thư của nữ nhà báo Yuli Yang, một người Vũ Hán, nay đang sống ở Hong Kong. Dưới đây là nội dung bức thư cảm động này từ bản dịch của mình.
Chuyển ngữ
Hãng CNN của Mỹ mới đây đăng tải một bức thư của nữ nhà báo Yuli Yang, một người Vũ Hán, nay đang sống ở Hong Kong. Dưới đây là nội dung bức thư cảm động này từ bản dịch của mình.
"Tôi là một cô gái Vũ Hán sống ở Hồng Kông.
Giờ đây gia đình thân yêu của tôi đang bị phong tỏa ở quê nhà, tâm chấn của dịch
bệnh này."
Mỗi ngày, tôi lo lắng cho sự an toàn của họ, sức
khỏe và tinh thần của họ. Họ cũng sợ rằng tôi đang quá lo cho gia đình. Nghe có
vẻ quen? Tôi chắc rằng bất cứ ai sống xa cha mẹ đều có thể liên quan đến vòng
luẩn quẩn này.
Tôi cũng là một nhà sản xuất tin tức và nhận thức
được sự đổ lỗi, sự thất vọng và sự phẫn nộ đang lan truyền sau một cuộc khủng
hoảng. Tôi biết ơn những nhà báo đồng nghiệp không mệt mỏi của tôi, những người
luôn theo dõi thế giới trong cuộc chiến chống lại sự bùng phát coronavirus này.
Tôi hiểu và hỗ trợ các biện pháp cách ly mà các
hãng hàng không, chính phủ và các tổ chức đã đưa ra để kiểm soát và phòng ngừa.
Nhưng đồng thời, tôi mong rằng các bạn đừng dựng lên những bức tường chắn giữa
trái tim chúng ta.
Bằng cách này, tôi đang đề cập đến xu hướng mới
nổi trên thế giới phân biệt đối xử đối với người Trung Quốc và đối với những
người chỉ đơn giản là trông giống chúng tôi trong dịch bệnh.
Virus này mang đến cái chết và sự sợ hãi. Mọi
người nhìn thấy sự lây nhiễm qua biên giới và họ sợ hãi nó lây cho con cái, cha
mẹ, cho chính họ. Nhưng virus cũng tiết lộ một sự thật đáng kinh
ngạc - rằng tất cả chúng ta đều có mối liên hệ với nhau, chặt chẽ hơn nhiều so
với chúng ta tưởng.
Nhà triết học Hy Lạp Plato tuyên bố rằng tất cả chúng ta là
một phần của một sinh vật sống duy nhất: vũ trụ. Nhưng chúng ta không cần phải
tìm đến Plato để biết rằng thế giới chỉ có thể sống sót qua cuộc khủng hoảng
này nếu Trung Quốc vượt qua. Và Trung Quốc chỉ có thể vượt qua khi Vũ Hán lành
lặn. Dù muốn hay không, đây là thực tế sự đồng nhất của chúng ta.
Đôi khi thật khó để hiểu được sự đồng nhất này.
Nó có thể cảm thấy như chúng ta biết rất ít về những người ở những nơi xa xôi
trên toàn cầu, và điều đó có thể khiến chúng ta cảm thấy xa nhau hơn nữa. Đó là
lý do tại sao tôi muốn kể cho bạn nghe một chút về quê hương của tôi, Vũ Hán.
Mì cay quê tôi
Trên khắp Trung Quốc, thành phố của tôi được biết
đến với một món mì hấp dẫn. Nó có kết cấu tương tự như spaghetti, và được ngâm
trong nước sốt mè đặc và đậm đà, thường có hành lá tươi rắc lên trên. Tôi nhớ rất
rõ lần đầu tiên ông cố của tôi mua một bát mì cho tôi. Mắt tôi mở to. Nhìn chằm
chằm vào sợi mì sáng bóng trong nước sốt mè nâu, tôi hét lên "mì sô cô
la!" Ông tôi mỉm cười: "Những thứ này được gọi là mì khô nóng."
Và tôi đã mê tít món mì cay từ đó.
Ngàn hồ đang nở hoa
Vũ Hán là thủ phủ của Hồ Bắc. Hồ Bắc có một biệt
danh - "Quê xứ của một ngàn hồ". Chúng ở trong và xung quanh Vũ Hán.
Vào mùa hè, hoa sen nở rộ trên các hồ nước, khiến thành phố của tôi có thể có
nhiều hình đẹp nhất để post lên Instagram.
Nhưng những gì không thể chụp được trên
Instagram là hương thơm ngọt ngào nhưng dịu dàng từ những cánh hoa hồng và những
chiếc lá xanh hào phóng của chúng. Hương vị ngọt ngào ấy đã làm nên những ký ức
tuổi thơ đẹp nhất của tôi
Quê xứ của những người nổi loạn
Vũ Hán tự hào về huyền thoại quần vợt Li Na của
chúng tôi. Cô đã giành được giải thưởng sau khi nhận được giải thưởng: Năm
2011, cô trở thành nhà vô địch đơn giải Grand Slam đầu tiên của Trung Quốc, năm
2019, cô trở thành tay vợt gốc Á đầu tiên được giới thiệu vào Đại sảnh Danh vọng
Quần vợt Quốc tế. Cô được New York Times mệnh danh là "Phiến quân quần vợt
Trung Quốc", nhờ vào ý chí mạnh mẽ của cô. Nhưng tinh thần nổi loạn đó
không phải là duy nhất đối với Li. Một tinh thần nổi loạn bắt nguồn sâu sắc ở
quê tôi. Năm 1911, một cuộc nổi loạn vũ trang ở Vũ Xương, một quận của Vũ Hán
ngày nay, đã khởi động cuộc Cách mạng Tân Hợi, cuối cùng đã lật đổ triều đại cuối
cùng của nhà Thanh.
Một câu chuyện cổ về tình bạn chân chính
Câu chuyện diễn ra như sau: Một đêm mùa thu cách
đây hơn 2.000 năm, một nhạc sĩ tên Yu đang chơi đàn tranh bên dòng sông dưới
ánh trăng. Zhong, một người đàn ông đang đi dạo bên bờ sông, dừng lại và thưởng
thức âm thanh. Cặp đôi sớm bắt đầu trò chuyện, và Yu rất kinh ngạc về việc
Zhong hiểu sâu sắc âm nhạc của mình như thế nào. Hai người hứa sẽ gặp lại nhau ở
cùng một nơi, cùng một lúc một năm sau đó. Khi ngày đó đến, Yu chơi qin bên bờ
sông như anh đã hứa, nhưng Zhong không bao giờ tới. Sau đó, anh biết rằng Zhong
đã chết, nhưng trước khi chết, Zhong đã yêu cầu được chôn cất bên bờ sông, để
anh có thể nghe nhạc của Yu.
Trong nỗi buồn, Yu đập vỡ chiếc đàn tranh của
mình và nói: "Người duy nhất thực sự biết giai điệu của tôi không còn ở thế
giới này nữa. Cây đàn này còn có giá trị gì nữa?" Ngày nay, vị trí đó được
gọi là "Cầm Đài" (Qin Tai) - nghĩa đen là "Đài đàn tranh."
Và cho đến ngày nay, từ tiếng Trung "tri âm" (zhi yin) có nghĩa là
"người biết nghe giai điệu" vẫn là một từ đồng nghĩa với một người thực
sự hiểu và chia sẻ bạn.
Với vài nét phác thảo về quê xứ của tôi, tôi hy
vọng bạn có thể mở một góc nhỏ trong tim. Một nơi chốn cho lòng trắc ẩn. Một
không gian để yêu thương và hỗ trợ hàng triệu người Vũ Hán của tôi.
Tấm lòng và sự giúp đỡ của bạn sẽ trao thêm sức
mạnh cho họ. Và đó là bước đầu tiên giúp chữa lành cho tất cả chúng ta.
Nguồn: FaceBook Nguyễn Thị Bích Hậu
Nguồn: FaceBook Nguyễn Thị Bích Hậu
COMMENTS