Suy Niệm - Chúa Nhật IV Thường Niên - Năm A
Phúc Thay Người Nghèo!
"Phúc Thay Người Nghèo!"
Chúa Nhật IV
Thường Niên - Năm A
Mt 5, 1-12a
Chúng ta đang đón mừng xuân Canh Tý. Trong những
ngày Tết cổ truyền của Dân tộc, ai cũng cầu chúc cho nhau sự thành đạt, giàu
có, của cải như nước, luôn dồi dào và dư dả. Ấy vậy mà Lời Chúa hôm nay lại
chúc phúc cho những người có tâm hồn nghèo khó. Phải chăng đó là một ảo tưởng,
một nghịch lý giữa Đạo và đời, giữa Đức tin và cuộc sống?
Lời chúc phúc dành cho người nghèo là mối phúc đầu
tiên trong Bài giảng trên núi. Theo Thánh Matthêu, đây là bài giảng khởi đầu sự
sứ vụ rao giảng Tin Mừng của Chúa Giêsu. Bài giảng khởi đầu này cũng tóm lược nội
dung của giáo huấn mà Người sẽ rao giảng sau này. Bài giảng này cũng phản ánh
chính con người của vị ngôn sứ thành Nagiarét, tức là người ta có thể tìm thấy
nơi bản thân Người những mối phúc đã được nêu.
Đừng quên một chi tiết quan trọng trong lời giảng
của Chúa, đó là “tâm hồn nghèo khó”. Nếu lời chúc phúc của Chúa Giêsu quá ngắn
gọn và cô đọng, thì chúng ta có thể tìm thấy lời diễn giải thêm về ý niệm người
có tâm hồn nghèo khó trong Bài đọc I trích sách Ngôn sứ Isaia: “Ta sẽ cho sót lại
giữa ngươi một dân nghèo hèn và bé nhỏ; chúng sẽ tìm nương ẩn nơi Danh Đức
Chúa. Số dân Israel còn sót lại sẽ không làm chuyện tàn ác bất công, cũng không
ăn gian nói dối và miệng chúng không còn phỉnh gạt”. Dưới ngòi bút của Isaia,
người nghèo đích thực là người cậy dựa phó thác vào Chúa và sống công chính
ngay lành đối với tha nhân. Ông cũng tiên báo, những ai thực thi công chính, được
gọi là những người nghèo của Thiên Chúa, sẽ làm thành số dân còn sót lại, tức
là những người trung thành với Chúa cho đến cùng, là thành phần ưu tuyển của
dân riêng. Qua đó, chúng ta thấy giáo huấn Chúa dạy chúng ta: những người nghèo
theo nghĩa trên đây sẽ là những người được thừa hưởng gia nghiệp Nước Trời.
Nếu Bài giảng trên núi khởi đầu với lời chúc
phúc cho người có tâm hồn nghèo khó, thì có thể nói, bảy lời chúc phúc kế tiếp
cũng diễn giải những “người nghèo” được hiểu ở nhiều khía cạnh khác nhau. Quả vậy,
người nghèo là người chọn Chúa làm gia nghiệp. Một khi chọn Chúa làm gia nghiệp,
họ sẽ cố gắng để sống hiền lành. Họ sẽ than khóc thân phận thụ tạo còn nhiều giới
hạn của mình để canh tân bản thân; họ sẽ mong ước được nên công chính; họ sẽ biết
cảm thương trước nỗi thống khổ của đồng loại; họ sẽ kết nối tình huynh đệ giữa
con người với nhau; họ sẽ cố gắng sống cuộc đời thanh sạch để nên hoàn thiện và
họ sẽ sẵn sàng chấp nhận đau khổ vì sống công chính. Như thế, mối phúc “nghèo”
là nền tảng cho các mối phúc khác. Đó cũng là điều kiện căn bản để người tín hữu
có thể nên hoàn thiện như lời mời gọi của Chúa: “Các con hãy nên hoàn thiện như
Cha trên trời là Đấng hoàn thiện”. Một người nghèo sẽ hoàn toàn cậy dựa vào
Thiên Chúa và coi Ngài như đích điểm của đời mình, phó thác nơi sự dẫn dắt của
Ngài, là Cha nhân hậu và yêu thương.
Như đã nói ở trên, Đức Giêsu không chỉ chúc phúc
bằng những lời nói suông. Chính Người đã đạt được những phúc lành trong những lời
Người giảng dạy. Trên cây thập giá, Người đã trở nên người nghèo nhất trong số
những người nghèo. Người đã đau khổ với người đau khổ, để giúp họ biết cười vui
trong niềm phó thác và tin tưởng vào Thiên Chúa là Cha. Cũng trên cây thập giá,
Người đã hòa giải muôn loài với Chúa Cha, để dẫn đưa con người tới bến bờ của hạnh
phúc. Chính Người đã chịu bách hại cách bất công vì Chân lý và để diễn tả tình
thương vô bờ của Thiên Chúa Cha đối với nhân loại. Chúa Giêsu là LỜI CHÚC PHÚC
vĩ đại nhất của Thiên Chúa cho nhân loại. Người là mẫu gương cho hết thảy mọi
người chúng ta.
Có bao giờ chúng ta cảm nghiệm được hạnh phúc
khi là người Công giáo? Có khá nhiều người tín hữu sống Đạo theo thói quen. Việc
tham dự Thánh lễ và các bí tích không thực sự đem lại cho họ niềm vui, vì họ chỉ
làm chiếu lệ, hời hợt bên ngoài. Nếu chúng ta không cảm thấy hạnh phúc khi thực
hành sống Đạo thì làm sao có thể thuyết phục người khác theo Đạo của chúng ta
được. Tám mối phúc thật là những gợi ý cụ thể để chúng ta nên thánh. Tám mối
phúc là tám ngả đường, cùng dẫn chúng ta đến gặp Thiên Chúa Tình Yêu. Ước chi
những anh chị em không cùng tôn giáo nói về chúng ta: “Thật hạnh phúc khi được
làm người Công giáo!”.
Trong những Chúa nhật đầu của mùa Thường niên,
qua Phụng vụ Lời Chúa, Giáo Hội mời gọi chúng ta cất bước theo Chúa Giêsu bằng
việc chuyên tâm thực hiện những điều Người chúc phúc. Chúng ta gọi những lời
chúc phúc này là “Tám mối phúc thật”, tức là hạnh phúc lâu bền, có sức cảm hóa
cá nhân mỗi người và góp phần lan tỏa sự thánh thiện trong thế giới hôm nay. Giữa
một xã hội bát nháo điên đảo và đầy bạo lực, những ai trung thành tìm kiếm Chúa
sẽ được gọi là những người khôn ngoan và họ sẽ đạt tới hạnh phúc thật.
+TGM Giuse Vũ Văn Thiên
Nguồn: Truyền Thông Tổng Giáo Phận Hà Nội
COMMENTS