Mùa Thường Niên - Thứ Sáu Tuần 3,
Chúa Giêsu lên núi và gọi những kẻ Người muốn gọi, và họ đến cùng Người.
© Biblioteca Apostolica Vaticana
|
Thánh Phanxicô Salêsiô, giám mục, tiến sĩ Hội
Thánh. Lễ nhớ.
Bài đọc 1:
1 Sm 24:3-21
Trong những ngày ấy, Saolê đem ba ngàn người được
tuyển chọn trong toàn dân Israel và đi tìm Đavít và các người theo ông, cho đến
những mỏm đá cao dốc rất hẻo lánh, nơi chỉ có những con dê rừng lui tới. Ông đến
các chuồng chiên ở vệ đường. Nơi đây có một cái hang, Saolê vào đó đi việc cần.
Đavít và những người theo ông đang núp phía trong hang.
Các người đầy tớ nói với Đavít rằng: “Đây là
ngày Chúa phán cùng ông: Ta trao thù địch của ngươi cho ngươi, để ngươi đối xử
với hắn thế nào tuỳ ý ngươi”. Vậy Đavít đứng lên, lén cắt một mảnh chiến bào của
Saolê. Sau đó Đavít hối hận, vì đã cắt áo chiến bào của Saolê. Ông nói với các
người theo ông rằng: “Xin Chúa thương tôi, đừng để tôi làm việc này cho chủ
tôi, đấng Chúa xức dầu, là ra tay sát hại vua, vì vua là đấng xức dầu của
Chúa”. Đavít ngăm đe những người theo ông không được phép xông vào Saolê. Saolê
đứng lên ra khỏi hang và tiếp tục cuộc hành trình. Đavít cũng đứng dậy đi theo
Saolê ra khỏi hang và gọi giật sau lưng vua rằng: “Tâu đức vua”. Saolê nhìn lại
đàng sau, Đavít sấp mình kính lạy và nói cùng Saolê rằng:
“Tại sao bệ hạ lại nghe những lời người ta đồn
thổi rằng: Đavít toan làm hại bệ hạ. Đây hôm nay chính mắt bệ hạ thấy rằng:
trong hang, Chúa đã trao bệ hạ vào tay tôi. Tôi đã tưởng giết bệ hạ, nhưng tôi
thương hại bệ hạ, vì tôi đã nói: Tôi không ra tay sát hại chủ tôi, vì người là
đấng xức dầu của Chúa. Hơn thế nữa, cha ôi, hãy nhìn xem mảnh chiến bào của bệ
hạ trong tay tôi, vì khi xén vạt chiến bào của bệ hạ, tôi không muốn ra tay sát
hại bệ hạ. Xin bệ hạ hãy nhận biết rằng tay tôi không làm điều ác và bất công,
tôi không phạm đến bệ hạ, nhưng bệ hạ cứ âm mưu hãm hại mạng sống tôi. Xin
Thiên Chúa xét xử cho bệ hạ và tôi, và xin Chúa báo thù cho tôi. Nhưng tay tôi
sẽ không phạm đến thân bệ hạ. Như ngạn ngữ xưa có nói “Ác giả ác báo”, nhưng
tay tôi cũng sẽ không phạm đến bệ hạ. Hỡi vua Israel, bệ hạ bắt bớ ai? Bệ hạ bắt
một con chó chết, một con bọ chét sao? Xin Chúa làm quan án và xét xử cho tôi
và bệ hạ, xin Chúa nhìn xem và xét xử vụ này mà giải thoát tôi khỏi tay bệ hạ”.
Đavít vừa dứt lời, Saolê liền nói: “Hỡi Đavít
con ta, có phải tiếng đó là tiếng của con không?” Saolê cất tiếng khóc và nói
cùng Đavít rằng: “Con công chính hơn cha, con làm ơn cho cha mà cha trả oán cho
con. Hôm nay con vạch rõ, con đối xử nhân đạo với cha, vì mặc dầu Chúa đã trao
cha vào tay con mà con cũng không giết cha. Nào có ai gặp kẻ thù mà để nó đi
yên lành không? Vậy xin Chúa báo đáp lại cho con về ân huệ mà con đã làm cho
cha trong ngày hôm nay. Nay cha biết chắc rằng con sẽ làm vua, và con sẽ nắm
mãi mãi trong tay con vương quốc Israel”.
Tin Mừng:
Mc 3:13-19
Khi ấy, Chúa Giêsu lên núi và gọi những kẻ Người
muốn gọi, và họ đến cùng Người. Người chọn mười hai vị để theo Người, và sai
các ông đi giảng và ban cho các ông quyền trừ quỷ. Mười hai vị ấy là: Simon mà
Người đặt tên là Phêrô, Giacôbê con ông Giêbêđê, và Gioan là em Giacôbê, (cả
hai được Người đặt tên là Boanerges, nghĩa là con của sấm sét), rồi đến Anrê,
Philipphê, Bartôlômêô, Matthêu, Tôma, Giacôbê con ông Alphê, Tađêô, Simon nhiệt
tâm, và Giuđa Iscariô là kẻ nộp Người.
Suy niệm:
COMMENTS