Lễ đêm Bài đọc 1: Is 9:2-4, 6-7 (Hr 1-3, 5-6) Dân tộc bước đi trong u tối, đã nhìn thấy sự sáng chứa chan. Sự sáng đã bừng lên trê...
Lễ đêm
Bài đọc 1: Is 9:2-4, 6-7 (Hr 1-3, 5-6)
Dân tộc bước đi trong u tối, đã nhìn thấy sự
sáng chứa chan. Sự sáng đã bừng lên trên những người cư ngụ miền thâm u sự chết.
Chúa đã làm cho dân tộc nên vĩ đại, há chẳng làm vĩ đại niềm vui? Họ sẽ vui mừng
trước nhan Chúa, như thiên hạ mừng vui trong mùa gặt lúa, như những người thắng
trận hân hoan vì chiến lợi phẩm, khi đem của chiếm được về phân chia. Vì cái
ách nặng nề trên người nó, cái gông nằm trên vai nó, cái vương trượng quyền của
kẻ áp bức. Chúa sẽ nghiền nát ra, như trong ngày chiến thắng Mađian. [Bởi lẽ mọi
chiếc giày đi lộp cộp của kẻ chiến thắng, mọi chiếc áo nhuộm thắm máu đào sẽ bị
đốt đi và trở nên mồi nuôi lửa.]
Bởi lẽ một hài nhi đã sinh ra cho chúng ta, và một
người con đã được ban tặng chúng ta. Người đã gánh nhận vương quyền trên vai, và
thiên hạ sẽ gọi tên Người là “Cố Vấn Kỳ Diệu, Thiên Chúa Huy Hoàng, Người Cha
Muôn Thuở, Ông Vua Thái Bình”. Người sẽ mở rộng vương quyền, và cảnh thái bình
sẽ vô tận; Người sẽ ngự trên ngai vàng của Đavít, và trong vương quốc Người, để
củng cố và tăng cường, trong sự công minh chính trực, ngay tự bây giờ và cho đến
muôn đời. Lòng ghen yêu của Chúa thiên binh sẽ thực thi điều đó.
Bài đọc 2: Tt 2:11-14
Ân sủng của Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ chúng ta, đã
xuất hiện cho mọi người, dạy chúng ta từ bỏ gian tà và những dục vọng trần tục,
để sống tiết độ, công minh và đạo đức ở đời này, khi trông đợi niềm hy vọng hạnh
phúc và cuộc xuất hiện sự vinh quang của Đức Giêsu Kitô là Thiên Chúa cao cả và
là Đấng Cứu Độ chúng ta. Người đã hiến thân cho chúng ta để cứu chuộc chúng ta
khỏi mọi điều gian ác, luyện sạch chúng ta thành một dân tộc xứng đáng của Người,
một dân tộc nhiệt tâm làm việc thiện.
Tin Mừng: Lc 2:1-14
Ngày ấy, có lệnh của hoàng đế Cêsarê Augustô ban
ra, truyền cho khắp nơi phải làm sổ kiểm tra. Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, thực
hiện thời Quirinô làm thủ hiến xứ Syria. Mọi người đều lên đường trở về quê
quán mình. Giuse cũng rời thị trấn Nadarét, trong xứ Galilêa, trở về quê quán của
Đavít, gọi là Bêlem, vì Giuse thuộc hoàng gia và là tôn thất dòng Đavít, để
khai kiểm tra cùng với Maria, bạn người, đang có thai.
Sự việc xảy ra trong lúc ông bà đang ở đó, là
Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa, và bà đã hạ sinh con trai đầu lòng. Bà bọc
con trẻ trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được
chỗ trong hàng quán.
Bấy giờ trong miền đó có những mục tử đang ở
ngoài đồng và thức đêm để canh giữ đoàn vật mình. Bỗng có thiên thần Chúa hiện
ra đứng gần bên họ, và ánh quang của Thiên Chúa bao toả chung quanh họ, khiến họ
hết sức kinh sợ. Nhưng thiên thần Chúa đã bảo họ rằng: “Các ngươi đừng sợ, đây
ta mang đến cho các ngươi một tin mừng đặc biệt, đó cũng là tin mừng cho cả
toàn dân: Hôm nay Chúa Kitô, Đấng Cứu Thế, đã giáng sinh cho các ngươi trong
thành của Đavít. Và đây là dấu hiệu để các ngươi nhận biết Người: Các ngươi sẽ
thấy một hài nhi mới sinh, bọc trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ”.
Và bỗng chốc, cùng với các thiên thần, có một số
đông thuộc đạo binh thiên quốc đồng thanh hát khen Chúa rằng: “Vinh danh Thiên
Chúa trên các tầng trời, và bình an dưới thế cho người thiện tâm”.
Lễ rạng đông
Bài đọc 1: Is 62:11-12
Đây Chúa làm cho nghe thấy tận cùng cõi trái đất
rằng: Hãy nói với thiếu nữ Sion: Này đây Đấng Cứu Độ ngươi đến. Người đem theo
phần thưởng với Người và sự nghiệp trước mặt Người. Những người được Chúa cứu
chuộc, người ta sẽ gọi họ là dân thánh. Còn ngươi, ngươi sẽ được gọi là thành
quý chuộng, thành không bị bỏ rơi.
Bài đọc 2: Tt 3:4-7
Khi Đấng Cứu Thế, Chúa chúng ta, đã tỏ lòng từ
tâm và nhân ái của Người, thì không phải do những việc công chính chúng ta thực
hiện, nhưng do lòng từ bi của Người, mà Người đã cứu độ chúng ta, bằng phép rửa
tái sinh và sự canh tân của Thánh Thần, Đấng mà Người đã đổ xuống tràn đầy trên
chúng ta qua Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu Độ chúng ta, để một khi được công chính
hoá bởi ân sủng của Ngài, trong hy vọng, chúng ta được thừa kế sự sống đời đời,
trong Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.
Tin Mừng: Lc 2:15-20
Khi các thiên thần biến đi, thì các mục tử nói với
nhau rằng: “Chúng ta sang Bêlem và coi xem sự việc đã xảy ra mà Chúa đã cho
chúng ta được biết”. Rồi họ hối hả tới nơi và gặp thấy Maria, Giuse và Hài Nhi
mới sinh nằm trong máng cỏ. Khi thấy thế, họ đã hiểu ngay lời đã báo về Hài Nhi
này. Và tất cả những người nghe, đều ngạc nhiên về điều các mục tử thuật lại
cho họ.
Còn Maria thì ghi nhớ tất cả những sự việc đó,
và suy niệm trong lòng. Những mục tử trở về, họ tung hô ca ngợi Chúa về tất cả
mọi điều họ đã nghe và xem thấy, đúng như lời đã báo cho họ.
Lễ ban ngày
Bài đọc 1: Is 52:7-10
Đẹp thay chân người rao tin trên núi, người rao
tin thái bình, người rao tin mừng, người rao tin cứu độ, nói với Sion rằng:
Thiên Chúa ngươi sẽ thống trị!
Tiếng của người canh gác của ngươi đã cất lên. Họ
sẽ cùng nhau ca ngợi rằng: Chính mắt họ sẽ nhìn xem, khi Chúa đem Sion trở về.
Hỡi Giêrusalem hoang tàn, hãy vui mừng, hãy cùng nhau ca ngợi! Vì Chúa đã an ủi
dân Người, đã cứu chuộc Giêrusalem. Chúa đã chuẩn bị ra tay thánh thiện Người
trước mặt chư dân; và khắp cùng bờ cõi trái đất sẽ nhìn xem ơn cứu độ của Thiên
Chúa chúng ta.
Bài đọc 2: Dt 1:1-6
Thuở xưa, nhiều lần và dưới nhiều hình thức,
Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các tiên tri. Trong những ngày sau
hết đây, Ngài đã phán dạy chúng ta qua Người Con mà Ngài đã đặt làm vị thừa kế
vạn vật, và cũng do bởi Người Con mà Ngài đã tác thành vũ trụ. Nguyên vốn là phản
ảnh sự vinh quang và là hình tượng bản thể Ngài, Người Con đó nâng giữ vạn vật
bằng lời quyền năng của mình, quét sạch tội lỗi chúng ta, và ngự bên hữu Đấng
Oai Nghiêm trên cõi trời cao thẳm. Tên Người cao trọng hơn các thiên thần bao
nhiêu, thì Người cũng vượt trên các thiên thần bấy nhiêu.
Phải, vì có bao giờ Thiên Chúa đã phán bảo với một
vị nào trong các thiên thần rằng: “Con là thái tử của Cha, hôm nay Cha đã hạ
sinh Con”? Rồi Chúa lại phán: “Ta sẽ là Cha Người, và Người sẽ là Con Ta”. Và
khi ban Con Một mình cho thế gian, Chúa lại phán rằng: “Tất cả các thiên thần
Chúa hãy thờ lạy Người!”
Tin Mừng: Ga 1:1-18
Từ nguyên thuỷ đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời vẫn ở
với Thiên Chúa, và Ngôi Lời vẫn là Thiên Chúa. Người vẫn ở với Thiên Chúa ngay
từ nguyên thủy.
Mọi vật đều do Người làm nên, và không có Người,
thì chẳng vật chi đã được tác thành trong mọi cái đã được tác thành. Ở nơi Người
vẫn có sự sống, và sự sống là sự sáng của nhân loại; sự sáng chiếu soi trong u
tối, và u tối đã không tiếp nhận sự sáng.
Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là
Gioan. Ông đã đến nhằm việc chứng minh, để ông chứng minh về sự sáng, hầu cho mọi
người nhờ ông mà tin. Chính ông không phải là sự sáng, nhưng đến để chứng minh
về sự sáng.
Vẫn có sự sáng thực, sự sáng soi tỏ cho hết mọi
người sinh vào thế gian này. Người vẫn ở trong thế gian, và thế gian đã do Người
tác tạo, và thế gian đã không nhận biết Người. Người đã đến nhà các gia nhân
Người, và các gia nhân Người đã không tiếp nhận Người. Nhưng phàm bao nhiêu kẻ
đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ được quyền trở nên con Thiên Chúa, tức là
cho những ai tin vào danh Người. Những người này không do khí huyết, không do ý
muốn xác thịt, cũng không do ý muốn của đàn ông, nhưng do Thiên Chúa mà sinh
ra.
Và Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và Người đã
cư ngụ giữa chúng tôi, và chúng tôi đã nhìn thấy vinh quang của Người, vinh
quang Người nhận được bởi Chúa Cha, như của người Con Một đầy ân sủng và chân
lý.
Gioan làm chứng về Người khi tuyên xưng rằng:
“Đây là Đấng tôi tiên báo. Người đến sau tôi, nhưng xuất hiện trước tôi, vì Người
có trước tôi”.
Chính do sự sung mãn Người mà chúng ta hết thảy
tiếp nhận ơn này tới ơn khác. Bởi vì Chúa ban Lề luật qua Môsê, nhưng ơn thánh
và chân lý thì ban qua Đức Giêsu Kitô. Không ai nhìn thấy Thiên Chúa, nhưng
chính Con Một Chúa, Đấng ngự trong Chúa Cha, sẽ mạc khải cho chúng ta.
Hoặc: Ga 1:1-5, 9-14
Từ nguyên thuỷ đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời vẫn ở
với Thiên Chúa, và Ngôi Lời vẫn là Thiên Chúa. Người vẫn ở với Thiên Chúa ngay
từ nguyên thủy.
Mọi vật đều do Người làm nên, và không có Người,
thì chẳng vật chi đã được tác thành trong mọi cái đã được tác thành. Ở nơi Người
vẫn có sự sống, và sự sống là sự sáng của nhân loại; sự sáng chiếu soi trong u
tối, và u tối đã không tiếp nhận sự sáng.
Vẫn có sự sáng thực, sự sáng soi tỏ cho hết mọi
người sinh vào thế gian này. Người vẫn ở trong thế gian, và thế gian đã do Người
tác tạo, và thế gian đã không nhận biết Người. Người đã đến nhà các gia nhân
Người, và các gia nhân Người đã không tiếp nhận Người. Nhưng phàm bao nhiêu kẻ
đã tiếp nhận Người, thì Người cho họ được quyền trở nên con Thiên Chúa, tức là
cho những ai tin vào danh Người. Những người này không do khí huyết, không do ý
muốn xác thịt, cũng không do ý muốn của đàn ông, nhưng do Thiên Chúa mà sinh
ra.
Và Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, và Người đã
cư ngụ giữa chúng tôi, và chúng tôi đã nhìn thấy vinh quang của Người, vinh
quang Người nhận được bởi Chúa Cha, như của người Con Một đầy ân sủng và chân
lý.
Suy niệm:
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu
COMMENTS