Sắc mầu Tình Yêu
Sắc mầu Tình Yêu
Vào thu, khí trời miền cao nguyên se lạnh, những cụm mây lững thững trôi trên bầu trời trong xanh rồi khuất dần sau rặng núi phía đông
Con đường vào nhà em khá xa và heo hút. Dấu vết của những cơn mưa cuối hạ vẫn để lại trên đường bằng những vũng sình lầy lội. Rẽ vào khúc cua, em thấy tôi liền dừng lại. Trên chiếc xe cũ kĩ, bốn mẹ con thồ nhau đi mót khoai. Nhìn sao thảm thế!.
Cô bé tuổi 28, ôm bốn mụn con trong căn nhà lụp xụp, những vất vả hằn lên đôi mắt u buồn của em và những nếp nhăn sâu hoẵm theo năm tháng. Nhìn em, tôi thăm hỏi được vài ba câu, Tôi không giấu được cảm xúc, thấy mắt mình cay cay. Mà đúng hơn tôi không biết phải giúp em thế nào!.
Chiều buông. Những tia nắng yếu ớt còn sót lại sau nhánh thông già trước ngõ. Em mỉm cười tiễn tôi ra đầu ngõ, và không quên xin tôi cầu nguyện cho gia đình em. Mấy đứa nhỏ núp sau lưng mẹ đôi mắt to tròn ngây thơ, mái tóc vàng hoe quăn tít nhìn tôi bẽn lẽn vẫy tay chào.
Tôi đi lại con đường lầy lội trở về tu viện. Những băn khoăn cứ gặm nhấm tâm trí tôi mỗi ngày. Tôi dâng gia đình em lên trái tim yêu thương của Mẹ Maria. Xin Mẹ gìn giữ gia đình em được bình an, trước những khó khăn của cuộc sống mưu sinh. Ngoài kia còn biết bao gia đình vẫn đang vật lộn với cơm áo gạo tiền. Họ rất cần sự giúp đỡ của nhiều người.
Nhưng người tu sĩ như tôi, như bạn có thể làm gì đây?
Cuộc sống vốn dĩ là những gam màu sáng tối khác nhau, nhưng chúng ta hãy vẽ lên chúng sắc màu mang dư vị của sự cảm thông và chia sẻ, để dù đi qua cơn dông bão của cuộc đời, vẻ đẹp của bức tranh mãi mang màu sắc của tình yêu.
Phương Anh
COMMENTS